Vô Ảnh không thích nhìn thấy cô nàng cười như thế với mình. Gã có cảm giác gần gủi thân quen lạ thường với ả mỗi khi thấy ả cười như thế, chịu nổi không? Gã nghĩ chắc có lẽ do thân thể của Hiếu Minh khiến gã cảm thấy như chính gã đang có một cảm tình đặc biệt dành cho người con gái này.
Rút cuộc Vô Ảnh không muốn tiếp tục nhìn thấy nụ cười đáng yêu đó một lần nào nữa. Gã không nói gì mà lôi cổ Thanh Lâm ra khỏi người Lan Anh, rồi bỏ đi thẳng. Gã cũng hy vọng cô nàng đừng quên giữa gã và ả có một mối thâm thù liên quan đến Quỷ vương.
Lan Anh rượt theo hai người. Cô ả líu lo:
“Hai người có biết gì về đám thần chết kia hay không mà dám đi vào chổ có vào không có ra này?”
Vô Ảnh vừa đi vừa đáp (giọng điệu không vui khi ả cố tình bắt chuyện với mình):
“Phải cứu Tuấn Tú và những người khác trong đêm săn của chúng. Huyết Yêu không muốn có nhiều người bỏ mạng và anh đây cũng thế.”
Lan Anh chề môi khinh bỉ:
“Mấy người giả vờ tốt bụng cái gì chứ. Tui đoán là do mấy người không muốn những con người kia rơi vào tay của Ngọc Tự rồi làm cho lão mạnh lên thêm chứ gì. Nghe đồn những tên con người kia bị Ngọc Tự nhắm tới sẽ không toàn mạng được đâu. Mà tui còn có việc, chỉ đi chung hướng chứ không hề muốn cứu ai ra đâu đấy.”
Thanh Lâm lắc đầu không đồng ý :
“Chị Trúc Chi cũng muốn cứu mọi người, không lẽ chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352299/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.