Huyết Yêu không có thời gian suy nghĩ nhiều nữa. Hắn phải đến một nơi xác nhận vài chuyện. Nhìn lên ánh trăng trên cao, hắn sợ mình sẽ lỡ mất cơ hội. Cuối cùng hắn đành gọi Tiểu Bạch ra giúp đỡ.
Tiểu Bạch vẫn còn nước mắt ngắn nước mắt dài, nước mũi tèm lem, miệng méo mó trông đáng thương. Nó vẫn chưa thoát khỏi tâm trạng nửa bi thương nửa vui mừng khi biết được người cha của nó vẫn đang tìm kiếm nó khắp nơi, người cha ấy cần nó chứ không bỏ rơi nó như nó vẫn tưởng. Ấy vậy nó vẫn xuất hiện khi Huyết Yêu cần.
Huyết Yêu thở dài khi thấy nó. Hắn không biết có nên ôm nó vào lòng an ủi như đã từng an ủi Trúc Chi mỗi khi cô khóc hay không. Cuối cùng hắn chỉ nói với nó:
“Chuyện tình cảm gia đình, hãy gạt sang một bên. Ta có chuyện cần nhờ con giúp đỡ.”
“Chú cứ nói đi.”, Tiểu Bạch sụt sịt nói.
Huyết Yêu hất đầu về phía giường nơi Trúc Chi đang nằm:
“Tuấn Tú đánh thuốc mê Trúc Chi. T a không có thời gian ở đây theo dõi nhất cử nhất động của họ.”
Nói xong Huyết Yêu rút chuỗi hạt màu lam mà hắn đã cho Trúc Chi trước đó. Hắn đưa cho Tiểu Bạch bắt nó đeo vào trong tay. Hắn giải thích:
“Chuỗi hạt này chỉ có duy nhất một hạt này màu đỏ và nó chứa linh khí của ta. Chỉ cần con ngậm nó vào miệng, con sẽ tàng hình và bất cứ ai cũng không thể thấy được con trừ ta. Đây là thiết kế vô cùng thông minh của ta đấy.”
Tiểu Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352289/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.