Nhất Uy không muốn không khí trở nên u tối sau những gì họ đã làm được trong đêm hôm nay. Cậu cũng không muốn mọi người trở nên lo lắng cho sự an nguy của cậu khi mọi việc đã đủ rắc rối rồi. Cậu nói sang chuyện khác, nghe trọng giọng của cậu chất chứa rất nhiều niềm vui:
“Ba người đã làm được.”
Trúc Chi biết Nhất Uy không muốn đề cập đến sự nguy hiểm mà một đứa con lai đem lại trong lời nói của bác bảo vệ. Cô liền phụ họa theo lời nói của Nhất Uy bằng cách khoác lên đôi vai của cậu một cách thâm tình, cũng không quên gởi cho cậu một nụ cười tươi tắn.
Tiểu Bạch tươi cười thay Trúc Chi trả lời Nhất Uy:
“Đã toàn thắng. Tất cả là nhờ chú ấy cả. Em và chị Trúc Chi không làm được gì hết.”
Tuấn Tú giục giả mọi người vào bên trong làm một bửa no nê rồi muốn nói gì thì nói. Vậy mà khi Trúc Chi vừa ngồi xuống ghế anh đã bắt đầu:
“Nào kể chuyện gì xảy ra cho tụi anh biết với.”
Tiểu Bạch đằng hắng kể trước. Nó kể từ cái đoạn Huyết Yêu đưa cả nhóm người Tuấn Tú rời khỏi Thăng Long xong, liền đưa ra kế hoạch cho nó. Huyết Yêu nhờ vả Tiểu Bạch giả dạng thành chính mình, còn hắn đi một nơi nào đó mà hắn cũng không nói cho nó biết. Chỉ biết Huyết Yêu nói nếu không đến được nơi đó thì có lẽ Hồ gia sẽ thắng trận chiến này.
Tiểu Bạch trong bộ dạng Huyết Yêu trở về bên cạnh Trúc Chi đã gặp gỡ lão yêu hồ thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352272/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.