Vô Ảnh nhìn xung quanh rồi tự cảm thán. Xem ra lần này còn đối phó với mấy tên còn quái đản hơn cả đám sinh vật của Du Hồn. Ít ra bọn chúng chỉ là những tên không biết suy nghĩ, hoặc những động vật vô tri vô giác. Đằng này, những tên dứng trước mặt họ đây đều là những tên máu mặt mà gã đã từng nghe đến danh rất nhiều lần. Tất cả đều là quỷ từng bắt nạt gã, kẻ thù cũ gặp lại nhau, đây có thể là cơ hội trả cho chúng một chút thù vật xưa cũ rồi.
Thanh Lâm nhìn thấy Nhất Uy và Trúc Chi đang đứng ở phía xa xa, cậu gọi Vô Ảnh nhìn qua bên đó. Xem ra, hai người kia đã đưa chiếc hộp cho lão họ Hồ thành công. Chuyện tiếp theo họ phải rượt theo tên đó chứ không thể đứng lì bên đó được. Trừ phi họ bị ai đó chặn lại. Vô Ảnh đoán quả không sai, có đến năm tên chặn đường họ.
“Khỉ thật.”, Vô Ảnh rủa thầm trong bụng sau đó quay sang nói với Thanh Lâm, “Phải đến bên đó giúp họ một tay, nhưng bên này đầy rẫy những kẻ quái đản không thể cứ thế mà đi. Huống hồ còn mang thêm rắc rối cho tụi kia.”
Thanh Lâm gật đầu:
“Trước hết hai anh em mình giải quyết đám này xong đã rồi qua đó giúp họ. Hai người họ cũng mạnh lắm.”
Vô Ảnh gật đầu xong liền hành động rất nhanh, nhanh đến mức Thanh Lâm chỉ thấy một cái gì đó vừa xẹt ngang qua người mình. Nếu không phải Vô Ảnh ở phê của cậu, cậu còn tưởng tên quỷ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352254/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.