Trúc Chi và Nhất Uy theo sát Huyết Yêu. Họ cùng nhau quay trở lại nơi nghĩa địa ban nảy. Bóng lưng của Huyết Yêu che chắn tất cả cho hai người đi đằng sau, một cảm giác rất an toàn. Trúc Chi tin chắc Huyết yêu sẽ đối phó được với tên mặt quỷ kia thôi.
Quả nhiên, họ gặp gã ngay tại một ngôi mộ cổ, duy chỉ có ngôi mộ đó xuất hiện rất nhiều hoa Bỉ ngạn màu đỏ. Chúng mọc sát nhau, những cánh hoa vươn dài từ mặt đất, phía trên đài gồm nhiều bông hoa nhỏ, khi nở chúng xòe ra nhiều hướng rất bắt mắt. Đây là lần đầu tiên Trúc Chi nhìn thấy hoa bỉ ngạn, cô chỉ nghe người ta truyền tai nhau về loài hoa này. Có một điểm đặc biệt về loài hoa này mà Trúc Chi nghe qua cũng thấy thương tâm vô cùng: Khi cây ra hoa thì sẽ không có lá, bởi vậy lá và hoa bỉ ngạn vĩnh viễn không bao giờ gặp mặt nhau.
Tên mặt quỷ đứng trước mộ, co rúm bộ mặt lại một cách xấu xí. Trúc Chi chắc chắn gương mặt đó là biểu hiện của sự thương tâm, vì cô nghe trong tiếng gió có cả tiếng nấc nghẹn của gã.
Huyết Yêu xòe cánh quạt ra, hắn phất tay một cái, hàng ngàn bích hoa sen từ tay áo của hắn bay ra đứng giữa trời, những hồn ma đang núp ở đâu đó cũng hiện ra đầy đủ và rõ ràng. Trúc Chi và Nhất Uy núp một chổ có bóng mát, theo lời dặn dò của Huyết Yêu, hắn đã yêu cầu hai người không được ra mặt, bởi vì phần con người của họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352242/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.