Chú Tiến và thầy hiệu trưởng là hai người rời đi sau cùng, có lẽ thầy nghĩ đám học trò của mình cũng đã ra về nên không ngoái đầu lại lần nào để xem thử chúng còn trong đó không. Ban ngày nhưng mọi người phải sử dụng cả đèn pin của điện thoại di động để soi hướng đi. Chẳng mấy chốc bảo tàng đông đúc lúc sáng đã trở nên vắng lạnh và đìu hiu.
Vô Ảnh chợt khựng tại một sảnh đường lớn, gã ngửi được mùi quỷ khí rất nồng, hương nồng còn xen lẫn mùi hương của đàn bà. Gã khịt mũi đầy chán ghét, gã không thích mùi hương nồng như thế. Gã quay sang ngửi mùi hương của Trúc Chi, mùi sữa tắm thơm tho khác hẳn vớ mùi nồng nặc từ phía trung tâm căn phòng khiến gã yêu thích hơn một chút, bất giác tiến lại gần Trúc Chi để không phải ngửi thêm mùi mà gã chán ghét đằng kia.
Mọi thứ tối đen như mực khó mà nhìn bằng mắt thường, Vô Ảnh sử dụng mắt quỷ của mình qua đôi mắt của Hiếu Minh để quan sát xung quanh một lượt. Gã nhìn thấy một ả phụ nữ với mái tóc đen dài được thả suông theo tấm lưng hao gầy, hai lọn tóc dài dính vào đôi môi đỏ rất lả lơi của ả, ả ngồi đung đưa trên ghế, chân của ả đang đặt trên thi thể một người đàn ông – người đàn ông này mở trừng mắt vô hồn, dường như đã chết.
Ả đàn bà ngửi được mùi của con người, ả từ tốn đứng dậy, đôi tay mềm mại đưa lên vuốt ve đôi môi của mình. Ả lướt thật nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352193/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.