Trúc Chi mệt mỏi trả lời anh của mình:
“Chuyện gì nữa vậy?”
“Ở đây là nhà anh. Em coi đi, nào là ma, nào là quỷ, rồi cả ông thần. Anh không biết tại sao anh nhìn được những thứ này. Em nói đi, anh có đôi mắt âm dương hay anh là pháp sư?”
Huyết Yêu cười cười:
“Cậu là người trần mắt thịt không nhìn thấy được đâu, yên tâm đi. Chỉ là, có mặt của Vô Âm nên ta dùng thần lực của mình trong nhà cậu. Do đó, cậu mới có thể nhìn thấy ma.”
Ngọc Huyền nói chen vào:
“Rút cuộc có chuyện gì, mọi người giải thích cho tui biết đi.”
Trúc Chi tóm tắt lại câu chuyện:
“Vô Âm là nửa quỷ nửa thần. Anh ta bị trói buộc bởi một lời nguyền.”, Trúc Chi không cho Ngọc Huyền hỏi mà nói tiếp, “Đừng hỏi tui lời nguyền đó là gì. Tui không biết đâu.”
Trúc Chi nhìn Vô Âm rồi nói tiếp:
“Có kẻ đã sử dụng một câu thần chú, triệu hồi Vô Âm, đồng thời đốt tên tuổi lẫn một vật trên cơ thể của bồ, tui mạn phép đoán đó là một sợi tóc. Vì sợi tóc dễ lấy nhất. Vô Âm do mắc phải lời nguyền giết chóc nên mới ra tay giết hại bồ. Anh ta không chủ tâm giết chết bồ đâu. Anh ta cũng rất đau khổ khi làm những chuyện anh ta không muốn. Bồ hiểu chưa?”
Ngọc Huyến hất đầu về phía Vô Âm hỏi:
“Vậy sao hắn ta lại ở đây được?”
Trúc Chi chậm rãi nói:
“Tui là nạn nhân tiếp theo của kẻ giết người thật sự.”
“Cái gì?”, Ngọc Huyền quan tâm, “Rồi có sao không?”
Trúc Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352161/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.