"Vô Ảnh?", Trúc Chi mơ màng nhớ ra, hắn chính là kẻ đã nhập hồn vào anh hai của cô. Huyết Yêu đã nhấn mạnh kẻ này không có hình thù rõ ràng, cũng nhấn mạnh rằng kẻ này rất khó mà tiêu diệt được.
"Cậu biết hắn?", Nhất Uy chỉ thanh kiếm gỗ về phía tên Vô Ảnh thế phòng bị.
"Hắn là cái tên đã nhập vào anh hai tui đó. Lúc đó cũng có cậu mà?"
"Tui đâu nghe hắn nhắc đến tên hắn, sao cậu biết được."
"À.. Cái đó.. Hắn làm gì có tên đâu. Vô Ảnh là tên mà tui đặt cho hắn đó chứ, vì hắn không có hình dạng rõ ràng mà."
Vô Ảnh cười khà khà tỏ ý khen ngợi:
"Vô Ảnh. Cái tên hay lắm. Lần đầu, anh được người ta gọi tên. Anh sẽ lấy luôn tên này. Cảm ơn cô em bé bỏng."
Trúc Chi biết cái tên Vô Ảnh này rất khó đối phó. Hành động vô cùng độc ác, không từ thủ đoạn nếu không làm theo yêu cầu của hắn. Lần này xuất hiện không biết lại muốn làm gì. Trúc Chi giả vờ tỏ ra can đảm, chỉ tay vào mặt Vô Ảnh nói to:
"Lần này mày lại muốn gì nữa? Lần trước làm anh tao bị thương còn chưa đủ sao? Mày vừa mới làm gì bà bác ma kia?"
"Anh xin khẳng định với cô em bé bỏng một điều: Anh không phải nhân vật phản diện, anh chỉ giúp tụi bây tiễn bà ta xuống âm phủ nhanh một chút."
"Tụi này đâu cần mày giúp kiểu đó. Tụi này muốn bà ấy tự siêu thoát, còn mày làm đau bà ấy."
Vô Ảnh im lặng không thèm nói câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/352144/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.