Nguyên Lực hát xong thì ngã xuống đất (Nguyên Sâm vụt tay, không kịp đỡ lấy cơ thể nặng ịch của y). Y nằm ngửa mặt lên trời, đôi mắt nhìn theo áng mây đen xám xịt trên cao như đang nhìn chính tâm hồn của mình: U ám và hoảng loạn.
Nguyên Lực nhớ rất rõ, khi y lớn hơn thêm một chút, khi y đang tự mình học võ thuật thì bắt gặp một lão già xa lạ. Lão cẩn trọng đến bên cạnh y, đứng một bên quan sát y. Lão luôn miệng khen y có tài, lão nói với y:
“Có muốn theo lão học hay không? Ta nhìn thấy tố chất ngời ngợi bên trong người của con. Nó có linh khí, rất hiếm thấy ở một người phàm như con. Ta đang cần một thằng bé học trò giống như con. Đi với ta con sẽ có được mọi thứ mà con muốn, con sẽ trở thành một người kẻ bất khả chiến bại.”
Nguyên Lực không hiểu những gì lão nói, nhất là khi hai chữ “người phàm” lọt vào tai y. Nói như thế khác nào lão không phải con người mà là yêu ma quỷ quái nào đấy hiện hồn về đây. Y ngó lão đâm đâm, không biết nên làm gì, nên nghe lão bốc phét tiếp hay nên đuổi lão “điên rồ” này đi.
Lão già tự nhận mình là thần tiên, tên Nguyên Sâm, một thần tiên đang đi tìm học trò, những người có linh khí đặc biệt. Lão nói Nguyên Lực đặc biệt, lão nói bên trong cơ thể của y tồn tại một linh khí hiếm, rất giống linh khí của thần ban điều ước. Và lão bắt đầu tò mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137200/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.