Thầy hiệu trưởng yếu bóng vía, tự mình quá sợ hãi mà hét lên inh ỏi, trong khi thây ma Bảo chưa kịp cắn trúng ông. Cái môi của nó chỉ vừa hé mở và định táp cái cổ của ông thì Trúc Chi từ đâu xuất hiện ném thứ gì đó vào người thây ma Bảo, khiến nó nằm vặt ra, không nhúc nhích được thêm, cả cơ thể đè lên người thầy hiệu trưởng. Thầy phải dùng hết sức mới đẩy thây ma Bảo ra khỏi người mình.
Thiên Thanh và Thanh Lâm nhanh chóng đỡ thầy hiệu trưởng lên. Bộ mặt thầy khi nhìn thấy hai đứa con trai của mình như nhìn thấy vị cứu tinh xa lạ nào vậy. Thầy tưởng sẽ không còn cơ hội gặp lại hai đứa con bé nhỏ (à, không có bé nhỏ lắm) của thầy nữa. Thầy vừa xoa người này, nhéo người kia (Thanh Lâm bị nhéo thì nhăn mặt chịu đau),miệng thì méo mó nói:
“Tưởng kì này ba chết chắc rồi.”
Thanh Lâm cự nự lại ngay:
“Con đã nói ba nên ở một chổ rồi mà. Suýt chút nữa ba biến thành thây ma luôn rồi.”
Năm viên cảnh sát bị thây ma Dương bám sát gót, họ không thể bắn hạ đồng đội của mình, dù anh ta đang ở trong bộ dạng thế nào đi nữa. Ngay cả bác cảnh sát trưởng Diệp Thuận cũng không cách nào quyết đoán, không thể nào bắn vào ngực Dương được.
Trúc Chi thấy vậy thì giương cao súng, nhắm vào lưng của Dương mà bắn. Phát đạn bay ra khỏi khẩu súng lục khiến ai cũng tả hỏa nhìn lấy, chú Diệp Thuận hét lên muốn ngăn Trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-kiem-cua-quy/3137147/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.