Lại nói, đêm không trăng gió lớn nào đó , bởi vì Hạ Xuân Diệu không ngừng cố gắng, rốt cục cùng Bát Gia có một lần tiếp xúc khoảng cách gần, mặc dù chỉ là tay trong tay về nhà, cảm giác thực sự là rất cấp bậc học sinh tiểu học, nhưng là vẫn để nàng thỏa mãn ở trong mơ cười tỉnh nhiều lần, nàng thật thỏa mãn, khổ cho Xuân Đào mỗi đêm đều bị làm tỉnh giấc, vì trốn tránh người nào đó ban đêm cười dâm, bởi vậy, đành phải đem số lần yêu đương vụng trộm hoa lệ gia tăng, cũng bởi vậy người nào đó mỗi ngày đều thỏa mãn ngủ thành hình chữ đại(大),lúc nằm mơ càng là không kiêng nể gì cả, dùng cả tay chân. . .
Ngáp một cái, từ trên giường bật dậy, dùng đôi tay đã thề rằng trong thời gian ngắn sẽ không rửa đi mở cửa, ánh nắng tươi sáng hoa lệ, cúi đầu nhìn thoáng qua bánh bao đã liên tục xuất hiện mấy ngày, ngồi xổm người xuống, dùng ngón tay chọc chọc, nàng có phải là nên đến phòng bếp đi hỏi một chút đại thúc làm bánh bao lúc nào thầm mến nàng vậy, làm gì mỗi ngày đều ngầm đưa nàng bánh bao mùa thu . . . So với lễ vật còn không có phẩm vị của nàng, thật sự là hạn chế của người cổ đại, quả nhiên không so sánh không biết, vừa so sánh, phát hiện quà của mình vẫn là rất hoa lệ a.
Ngửi một cái trong tay mình còn có lưu lại nhàn nhạt hương rau cải xôi, tinh thần phấn chấn gấp trăm lần.
Xem ra, nàng cần thiết nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khong-van-ly/1111578/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.