Lại nói, sau cú đánh nghiêm khắc đầu tiên, âm thanh Hạ Xuân Diệu thê lương từ trong phủ Cửu A Ca truyền ra, mấy trận tiếng chó sủa cũng vang lên. . . Phiên dịch ra. . . Có lẽ là đang lên án hành vi đáng khinh của người nào đó hơn nửa đêm không ngủ, nhiễu chó thanh mộng. . .
"Ba" một cây gậy thô đẹp đẽ nện trên mông người nào đó, vô cùng dùng sức. . . Không trộn lẫn bất kì sự nương tay nào. . .
"Ô ô. . . Ta oan uổng, ta rõ ràng là oan uổng mà!" Tay chân nàng bị bốn hạ nhân giữ chặt trên bãi cỏ, trong mồm nhai lấy mấy cây cỏ, nuối không trôi, phi cũng không ra. . .
"Oan uổng? . . . Hừ. . . Đánh tiếp. . . Sáu. . ." Thái quản gia không tim không phổi đứng ở một bên lành lạnh báo số lượng, nha đầu chết tiệt kia, dám ở trước mặt Cửu Gia hãm hại hắn, lần này nếm đến cái gì gọi là báo ứng đi.
"Ba" lại là đánh mạnh hơn một chút. . .
"Oa a! ! Rõ ràng là ngươi nói mỹ nữ thoát y. . . Ô ô. . ." Nàng dùng sức giãy dụa tay chân, nhưng vẫn là thay đổi không được vận mệnh cái mông chỉ lên trời bị ăn gậy bi thảm.
"Bảy. . ." Còn dám dài dòng. . . Thật là một nha đầu không sợ chết mà. . .
"Oa. . . A! ! Nhẹ chút, nhẹ chút đi mà. . ." Nàng khóc đến nước mắt nước mũi chảy ròng, nhưng mà không thấy gã sai vặt trên đỉnh đầu nâng gậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-khong-van-ly/1111564/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.