Ngày hôm sau khi Bạch Thanh đi làm, đồng nghiệp đã phàn nàn với cậu nói rằng Siren đã đánh nhau với những con cá heo khác. Mỗi lúc cậu không ở đây, Siren lại vô cùng lo lắng, giành giật đồ ăn cũng không hợp tác biểu diễn khiến các đồng nghiệp trong ca thường xuyên bị mắng, có chút bực bội.
“Xin lỗi.” Bạch Thanh ngồi xổm xuống tìm Siren, trả lời Tiểu Lưu, “Siren thật sự không dễ dạy bảo.”
“Siren.” Ánh mắt Bạch Thanh lúc ẩn lúc hiện tìm được xa xa có một cái đầu nhỏ.
Bạch Thanh đi theo kêu một tiếng, Siren đột nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, động tác mạnh mẽ mà uyển chuyển, liên kết các hạt pha lê để lại một bóng đen trên mặt nước.
Tiểu Lưu ở bên cạnh quan sát, hắn không thể nghĩ ra được sao Bạch Thanh có thể thuần phục Siren.
“Em còn nhớ không?” Bạch Thanh từ trong túi lấy ra một tấm ảnh đã in, giơ lên trước mặt Siren.
Tiểu Lưu nghe vậy liếc nhìn tấm ảnh, sắc mặt có chút kỳ quái.
Siren lấy nước bọt phun nhẹ lên ảnh.
“Đó là nhà của em.” Bạch Thanh chỉ vào vùng biển tráng lệ trong bức ảnh và nói với nó.
“Hả.” Siren thấp giọng rên rỉ.
Ánh mắt Bạch Thanh phức tạp, cuối cùng thở dài hôn cái trán phồng lên của Siren.
Tất cả cá heo đều biết rằng Bạch Thanh là hiền lành nhất, ôn nhu nhất và sẽ không bao giờ hung dữ.
Mỗi khi xuống nước, cậu có thể thu hút một đàn cá heo lớn.
Ban đầu, Siren vẫn còn nhỏ, lúc nào cũng bơi ở nơi gần nhất với Bạch Thành làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hon/884489/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.