Edit: Cún
Nam thành, An Nam Hầu phủ.
“Kính Thanh, ngươi không phải đi bàn chuyện với Hoài Nhược sao?” Khương thị rót một tách trà đưa cho Tiêu Quý Hòa, từ từ mở miệng: “Sao đã trở lại rồi?”
Kính Thanh tên hiệu của Tiêu Quý cùng. Hắn tuy chưa phải nhược quan, nhưng vì sớm cầm quân ra trận mấy năm nên gọi trước để tiện xưng hô. (1)
(1) Nhược quan - 弱冠: Thời Hán, nam nhân đủ 20 tuổi được gọi là "Nhược quan"
Ức Dương Trưởng Công Chúa Khương thị là tỷ tỷ ruột của Hoàng Đế.
“Cũng không có chuyện gì quan trọng,” Tiêu Quý Hòa nhấp một ngụm trà, nhớ tới việc Khương Hoài Nhược cố tình nhắc tới Ôn Phù Tang, hắn không thể nghiêm túc nổi: “Hắn ta nhàm chán quá không có việc gì làm nên mới lừa con ra ngoài chơi với hắn.”
Khương thị bị giọng điệu của nhi tử chọc cười, giọng bà chậm rãi, “Con đối với nó nhớ khoan dung một chút.”
“Con biết rồi” Tiêu Quý Hòa trả lời.
Không cần bà phải nói, Tiêu Quý Hòa trước đây chắc chắn cũng có suy nghĩ: Khương Hoài Nhược từ nhỏ đã bị mang đi sang nước khác, không nói đến người thần, đến cả bằng hữu hắn cũng không có. Vất vả lắm mới quay về được, thân làm cô phải yêu thương đứa cháu trai này.
Ngày thường Tiêu Quý Hòa sợ nhất là nụ cười ôn nhu của Khương thị lúc nói chuyện với hắn, bởi vì ẩn trong sự dịu dàng này là một con dao sắc. Dù có phản bác hay giải thích nhiều thế nào, cuối cùng cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoan/2548596/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.