Tần Xán cho người đến chỗ Kim gia, đi hỏi thăm tình huống lão bá thì biết được khi còn trẻ lão bá cũng không phải đầu bếp, mà là một công tượng chuyên làm đồ sứ có tay nghề rất tốt, Kim gia vừa hay cũng có một cửa hàng đồ sứ.
Sự tình trên cơ bản đã rõ ràng.
Lão bá hẳn là người người Bùi lão thái thái vẫn luôn yêu, nhưng chỉ là người yêu không ở cùng một chỗ, dù sao thân phận gia thế cũng chênh lệch rất nhiều, mà hồ điệp bôi có lẽ là khi tuổi trẻ lão bá tự mình khắc chế đưa cho Kim gia tiểu thư làm vật đính ước, cho nên mới có hai cái giống nhau như đúc, mà kim trâm lão bá vẫn luôn cất giữ cũng có thể là tín vật Kim gia tiểu thư tặng.
Đáng tiếc trời không chiều lòng người, cuối cùng Kim gia tiểu thư dưới sự an bài của người nhà gả đến Bùi gia, mà hồ điệp bôi bởi vì nó thần kì nên bị người nhà Kim gia thổi phồng thành vật gia truyền của họ, nhưng thế nhân cũng không biết hồ điệp bôi còn một mặt khác.
Về sau lão bá thế nào mà tới Thanh Hoa trấn thì không biết được, duy nhất biết được chính là lão bá mai danh ẩn tích ở lại huyện nha làm một trù tử, toàn bộ quá khứ cũng chưa từng lộ ra cho người khác biết, cứ như vậy một mình yên lặng sinh sống, ẩn giấu những vật tối trân ái, chỉ dám đêm dài nhân tĩnh mới lặng lẽ đem hồi ức ra tưởng niệm.
Nghĩ đến đây, trong đầu Tần Xán hiện lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoa-tran/904351/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.