Vân Trung Nhạn treo ngược trên trần nhà thấy động tác này của hắn, mặt liền biến sắc, nhẹ giọng oán trách một câu, “Gia khỏa này cư nhiên động chân cách?!”
Vừa dứt lời, A Đại gầm nhẹ một tiếng, tay mang quyền thứ đấm một kích vào trên cây cột, cả tòa nhà vậy mà chấn động không dứt.
Từ đường lâu năm không được tu sửa, một đấm này của hắn đem mái ngói và bụi từ trên trần lã chã rơi xuống. Vân Trung Nhạn treo ở nơi này, song chưởng mở ra huy loạn bụi bậm và mái nhà rơi xuống, nhưng vẫn là bị đập trúng hai cái.
A Đại phía dưới lại hướng về cây cột đánh tiếp hai quyền, từ đường lắc càng thêm lợi hại, cây cột và xà nhà lập tức cầm cự không nổi, [két] một tiếng.
Vân Trung Nhạn ở bên trên bị đông đưa kịch liệt, không còn cách nào, chỉ có thể đi xuống, chân ôm lấy xà nhà buông lỏng, giẫm lên một cái, cả người lộn lại, dừng ở ngay phía sau A Đại. Trên tay hắn nhiều thêm một sợi thiết liên, tay run lên, thiết liên cuốn lấy tay phải A Đại.
Tay bên phải bị kềm, A Đại liền đổi sang tay trái, Vân Trung Nhạn dường như đối với chiêu thức của hắn nắm rất rõ, tả thiểm hữu tị dễ dàng né tránh, còn cười nói, “Xem ra công phu của ngươi hai năm nay hoang phế cũng không ít.”
A Đại trả lời, “Như nhau, Vân Trung Nhạn trong quá khứ cũng không chật vật trốn thoát như vậy.”
Một lời dường như chọt trúng chỗ đau của Vân Trung Nhạn, thiết liên trên tay cuộn tròn thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoa-tran/904344/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.