“Ô đại ca, quan binh truy đến đây.”
“Đi lên núi đi!”
“Thế nhưng là trong Vân Long sơn……”
“Bên trong thì sao?”
Không có người nào lại dị nghị, cho dù truyền thuyết trong Vân Long sơn vô cùng kì diệu, thì so với bị quan binh bắt vẫn tốt hơn, vì thế mười mấy người chở đẩy cả xe ngọc khí vàng bạc, kì trân hi thế một đường hướng vào thâm sơn bỏ chạy, cũng không biết đi bao lâu, đợi đến khi dừng lại, lại phát hiện bản thân không biết ở nơi nào.
Đói khát và mệt mỏi làm cho mọi người sức cùng lực kiệt, cũng may quan binh không truy lại đây.
Mới đầu bọn họ còn tưởng rằng dựa theo con đường đã đi là có thể trở lại, nhưng sau vài ngày, bọn họ mới phát hiện ngọn núi này rộng và xa hơn so với bọn họ nghĩ, cũng không biết đi tới nơi nào, phóng mắt nhìn quanh chỉ toàn là cây cối. Ở trên thân cây để lại kí hiệu, vài lần đều trở lại địa phương lúc đầu.
Một xe bảo vật vô giá kia, trở thành liên lụy năng nề, sĩ khí của mọi người cũng tuột xuống đáy cốc, sau lưng có người nhỏ giọng hoài nghi quyết định của hắn.
“Nếu lúc trước không nghe lời hắn đi vào thì tốt rồi, hiện tại nhất định chúng ta đã làm sơn thần Vân Long sơn tức giận, cho nên mới vây chúng ta ở đây.”
“Đúng vậy, đánh nhau với quan binh nói không chừng còn có cơ hội sống sót.”
“Không nghĩ tới là một người sợ chết……”
Hắn giả vờ như không nghe thấy, tiếp tục tìm đường có thể đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-hoa-tran/245873/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.