Ánh nến lúc sáng lúc tối trong đại sảnh bị lâm thời chiếm dụng, ngọn đèn tận lực bị cắt giảm, tia sáng mờ mịt họa nên từng vệt khắc ngấn thật sâu trên hoa văn gỗ.
Trong một góc xó hẻo lánh tĩnh lặng, không khí tràn ngập một tia âm lãnh.
Chư vị đang ngồi nơi này chẳng phải thích ứng ánh lửa sáng ngời cho lắm, thế nhưng chỉ cần vị trung niên nhân sắc mặt tái nhợt mang theo một cái bịt mắt ngồi trên ghế đầu kia chưa mở miệng, tất cả những người còn lại đều không dám tùy tiện lỗ mãng.
Nếu Tô Phỉ ở trong này hẳn là có thể nhận ra người nọ, bởi vì diện mạo của hắn mười năm sau cơ hồ không có gì biến hóa: đây là phó thủ của ‘Hắc huân tước’ Istaron, Nam tước ma cà rồng, ‘Độc nhãn’ Tagus. Hắn là người gia tộc Manlein, ma cà rồng đời thứ mười bốn, cũng là đồng lứa thế hệ trẻ. Có điều nếu so lịch duyệt trong quân Madala, hắn vẫn hơn Istaron hiện còn non nớt một mảng lớn.
Bất quá không có vấn đề gì, đây chẳng qua là bắt đầu cho sự hợp tác giữa hai người bọn chúng mà thôi ——
Tagus nhìn lính khô lâu chuyển một chồng tư liệu từ kho văn thư ra, dừng một hồi, quay đầu lại, hỏi tên Lich bên cạnh: “Nói đi, Roscoe lưu ngươi lại để báo cáo chuyện gì?”
“Tướng quân Tagus tôn kính, chủ nhân của ta phát hiện một thám báo tại trong tòa trang viên kia.” Lich cúi đầu, đáp bằng giọng nói khô khan.
“Và?” Hắn liếc nó một cái, ánh mắt thu hồi, ngừng lại trên tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/68795/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.