Khi Burlando và Connord bắt đầu chiến đấu, Heukire đã xua đuổi thủ hạ của mình chia quân làm hai hướng vòng quanh trung ương chiến trường, đánh vào hai sườn của di tích.
Thế nhưng các tinh linh bạc đã chờ sẵn ở đó. Namenis chia chiến sĩ của mình thành hai đội, một đội tự mình dẫn dắt, một đội chuyển giao cho Hổ Tước chỉ huy. Hai bên canh gác cửa hông của di tích tinh linh, nhanh chóng hỗn chiến với chiến sĩ người thằn lằn từ trong rừng ra.
Đám sinh vật dã man, đầu óc đơn điệu gào rú lao từ trong rừng ra. Chúng rất nhanh nhẹn, chốc lát đã xong tới các kiến trúc đổ nát của tinh linh. Có điều, chờ đợi chúng thường là một tia sáng trắng. Chiến sĩ tinh linh từ trên cao nhìn xuống, kiếm hai đầu cắm phập vào cổ họng của lũ bò sát, sau đó huých nhẹ một cái đẩy ngã thi thể lạnh lẽo xuống phế tích. Bên cạnh di tích tinh linh — thủy triều màu xanh thẫm và dải sáng màu bạc va chạm với nhau. Có bảy, tám người thằn lằn bị hất tung lên cao, ngã vào đồng loại của chúng, đụng ngã không ít con.
Thế tấn công của người thằn lằn nhất thời bị đình trệ. Các lính đánh thuê Rubis và Sói Xám phía sau sao có thể để lỡ thời cơ này? Bọn họ lập tức thả dây cung, tên, tên nỏ băng băng vang dội. Từ phía sau phế tích có hàng loạt tia sáng trắng lóe lên. Nhưng tia sang này kéo dài tới đội hình người thằn lằn — khiến chúng như bị húc phải một vách tường vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2135145/quyen-2-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.