Chiến đấu sớm chấm dứt, Connord và Thần quan hắc ám của giáo đồ Hắc Hỏa cùng tuần tra thi thể nằm ngổn ngang trên chiến trường. Tro tàn bốc khói trắng lượn lờ, nơi nơi đều là người chết, có giáo đồ áo khoác đen, ác ma và lính đánh thuê. Mới đây thôi họ vẫn còn sống trên thế giới này, mà nay máu trong cơ thể đã lạnh, lớp da trở nên giống như keo, trông giống như những mô hình. Gã đi vài bước, lật lên một thi thể lính đánh thuê khiến người này rên rỉ — gã đoàn trưởng ác ma nhíu mày, bổ một nhát kết liễu tính mạng đối phương.
Connord ngẩng đầu lên, mất kiên nhẫn nói: "Không có, đứa con nối dõi duy nhất của Đại Công Lorn không có đây, tên Makarow kia —"
"Ngươi đã quen thuộc ông ta như vậy thì cần gì phải đuổi theo đánh một trận." Thần quan ám trầm trầm giọng đáp.
"Chúng ta tổn thất không ít người, đều là gã cao to bên cạnh Makarow gây nên."
"Không bỏ ra, làm sao có thu hoạch?"
Connord ngẩng đầu cười hắc hắc, liếm môi vẻ khát máu. Gã rút thanh kiếm dính đầy máu khỏi thi thể, chỉ mấy thủ hạ cách đó không xa hô: "Dẫn mấy tên tù binh còn lại tới!"
Vài lính đánh thuê Sói Xám nơm nớp lo sợ bị áp tải tới. Trong trận chiến lúc trước, những người này từng chiến đấu như chiến sĩ anh dũng nhất, nhưng sau chiến đấu, ánh hào quang mang tên lòng dũng cảm kia bị tước đoạt, họ phát hiện ra bản thân không hề có sức phản kháng. Nhất là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2135124/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.