Vất vả mãi mới giải thích rõ ràng quy tắc triệu hồi thẻ bài Vận mệnh cho Roman, Anditina, tỏ vẻ bản thân tạm thời không có năng lực gọi Medisa ra. Đương nhiên thân phận pháp sư lữ hành của Burlando cũng bại lộ một phần, có điều may mà tiểu tư quý tộc với suy nghĩ sâu sắc tạm thời còn chưa hoài nghi đến đoàn lính đánh thuê Rubis. Dù sao thì việc này thực khó tưởng tượng.
Thực ra Burlando cũng không lo là các nàng sẽ biết chân tướng, lý do rất đơn giản: Hiện giờ người duy nhất Anditina có thể dựa vào chỉ có mình hắn mà thôi. Hắn tin rằng mình có năng lực khiến đối phương tín nhiệm.
Tất nhiên nói thế cũng bằng thừa. Burlando nghĩ bản thân biết chuyện quá khứ trăm năm trước, tương lai trăm năm sau mà còn không thể lừa gạt một cô bé xoay vòng vòng thì kiếp trước hắn đã chẳng được gọi là con nghiện game.
Hắn thu hồi thẻ bài Kỵ sĩ ngựa một sừng, rồi chỉ huy hai lính đánh thuê điều tra phía đền thần. Cùng lúc đó, mấy lính đánh thuê đã mang chiến lợi phẩm tới cho hắn. Thân là kỵ sĩ u linh, Medisa chỉ để lại hai vật, một đôi giáp chân, một viên pha lê.
Lúc Burlando nhìn thấy viên pha lê kia suýt cho rằng mắt mình bị quáng gà. Hắn dụi dụi mắt mới tin rằng không phải mình đang mơ. Không, đây nhất định là giấc mơ, bằng không cái thằng bị gọi là vua tay thối như hắn ở trong trò chơi làm sao có thể liên tục gặp chuyện tốt như vậy?
Tỷ như lần trước đánh Boss Ma cây hoàng kim không rơi Thụ tâm vậy, lúc ấy hắn không cảm thấy lạ tẹo nào, bởi vì theo như vận may xưa giờ của hắn thì không mở được thứ tốt mới là bình thường. Nếu mà mở trúng đồ tốt thì chắc chắn là gặp ảo giác. Thế nhưng sau nhiều lần xác nhận, cuối cùng hắn vẫn không thể không thừa nhận, trong tay lính đánh thuê Rubis dùng nỏ kia đúng là pha lê kỵ sĩ u linh.
Pha lê kỵ sĩ u linh, [Vật phẩm cường hóa, bộ phận cánh tay], sau khi trang bị gia tăng 10% lực lượng phát ra.
Burlando bóp bóp mặt Roman, nàng lập tức trợn mắt kháng nghị: "Anh, anh làm gì thế, Burlando?"
Tuy nàng biết mức độ kháng nghị này căn bản không tác động được chút xíu nào tới Burlando, nhưng lúc này hắn thật sự làm nàng đau.
Bởi vậy tiểu thư thương nhân lớn tiếng oán giận.
"Không, tôi chỉ xác nhận xem mình có nằm mơ không thôi." Burlando đáp như đang mộng du.
"Tự bóp mình ấy, đáng ghét." Roman tức giận nhấc giày da lên đạp cho hắn một phát.
Lần này Burlando biết mình không nằm mơ, vì hắn đau.
"Ái —"
"Đáng lắm."
"Roman, lần sau không cho cô đi giày da."
"Không thèm!"
Anditina nhìn đôi kia bỗng nhiên trở thành hai đứa trẻ con liền lắc đầu. Nàng thấy các lính đánh thuê đều cười trộm, tròng lòng biết ngài lãnh chúa nhất định là vì đang vô cùng vui mừng mới thành cái dạng này. Nàng nhìn viên pha lê kia, nghĩ rằng thứ này thực sự quan trọng vậy sao?
"Đây là pha lê kỵ sĩ u linh?"
Lúc nàng nghĩ như vậy liền không nhịn được hỏi. Không chỉ nàng, những người khác cũng không phải đầu đất, nhất là Hổ Tước. Họ đều đợi Burlando nói cho họ biết viên pha lê này có ích lợi gì. Trong lòng họ, dù sao thì Burlando bác học đã là một thường thức, không thấy kinh ngạc nữa.
Nghe tiểu thư quý tộc hỏi, Burlando dừng lại. Hắn gật đầu đáp: "Đúng, đây là pha lê kỵ sĩ u linh."
Sau đó hắn lại kìm lòng không đậu cười: "Xem ra tôi vừa nói một câu đã thành sấm, một ngày ăn chơi Ampser là không chạy được rồi."
So với giá trị bản thân viên pha lê, các lính đánh thuê càng bằng lòng nghe được câu này hơn. Họ chẳng hiểu một câu thành sấm có ý gì, chẳng qua một ngày ăn chơi Ampser thì quá thông tục dễ hiểu. Nghe tới đó, họ liền đồng loạt hoan hô.
Mặc dù chỉ là sinh vật do thẻ bài triệu hồi ra, nhưng cũng có trí nhớ và cảm tình của riêng mình.
Có điều Anditina lại không quan tâm tới việc này. Ampser là cảng tự do lớn nhất Erewhon, hồi nàng còn rất bé cũng được cha dẫn tới đó một lần. Ở đó ngoài sự phồn hoa ra thì không còn ấn tượng nào sâu sắc, nhưng nhớ tới người cha vô trách nhiệm kia, nàng lại cố tránh đi suy nghĩ này, hỏi: "Viên pha lê này thực sự quan trọng như vậy sao?"
"Đương nhiên." Burlando đáp, ngữ khí chắc chắn, đáng tin. Trong 'Thanh Gươm Hổ Phách', một vật phẩm xuất hiện liên tục trong vài phiên bản, mãi cho tới giai đoạn cuối của trò chơi mà vẫn còn có thể bán được với cái giá trên trời là 300 triệu Tor. Ở trên mạng, dù đổi tiền Tor thành nhân dân tệ thì cũng là ba đến bốn nghìn.
Phải biết rằng nó vẻn vẹn chỉ là một viên đá quý cường hóa giả tưởng mà thôi. Giá trị của thứ này không cần bàn cãi.
Pha lê cường hóa là loại gắn vào người. Một nhân vật cấp 20 có ba vị trí cường hóa là bộ phận cánh tay, đầu và thân thể. Bởi vì pha lê cường hóa trong trò chơi là vật phẩm không bị rơi khi tử vong, cho nên giá trị thường cao hơn cả trang bị. Đương nhiên đặc điểm đó vô giá trị ở thế giới này, nhưng vẫn không thể thay đổi độ trân quý của nó.
Ít nhất từ Trạm Quang Thứ mà nói, pha lê cường hóa sẽ không thất lạc.
Lực lượng phát ra tức là sức bật, gia tăng 10% sức bật tương đương với gia tăng cho lực lượng tiến công. Bởi vì vừa rồi được thăng cấp, Burlando có đầy đủ điểm kinh nghiệm kỹ năng để tăng kỹ năng Bùng nổ lực lượng lên tới cấp 10, cho nên giờ phút này hắn triển khai kỹ năng này thì sức bật có thể lên tới 30 năng cấp. Viên pha lê lại có thể cung cấp cho hắn 10%, tức là thêm 3 năng cấp lực lượng nữa.
Ở cấp 20, 3 năng cấp lực lượng đã tương đương với tiêu chuẩn vật phẩm Truyền Kỳ. Đây còn là thời kỳ đầu, về sau này có mấy trăm năng cấp lực lượng thì sẽ ra sao?
Burlando hoàn toàn có thể tưởng tượng ra thứ này có thể mang tới cho hắn bao nhiêu ích lợi.
"Nếu muốn yết giá thứ này…" Burlando cầm lấy viên pha lê đáp.
"Vậy thì nó đáng giá 300 triệu."
Ba trăm triệu!
Các lính đánh thuê tái cả mặt. Nếu Burlando nói thứ này đáng giá ba triệu thì có thể họ còn cảm thấy hô hấp dồn dập. Thế nhưng ba trăm triệu, tổng thu chi tài chính trong một năm của một công quốc giàu có và sung túc cũng chỉ có nhiêu đó. Đối với con số này, những lính đánh thuê xuất thân bình dân thật sự không biết phải có biểu tình gì.
Họ chỉ có thể cho rằng Burlando đang đùa.
Đừng nói bọn họ, ngay cả Roman cũng có vẻ không tín nhiệm. Tiểu thư thương nhân khẽ hừ một tiếng, trừng mắt với Burlando. Anditina càng nhíu mày, nghĩ tên này lại bắt đầu ba hoa.
Burlando cũng mặc kệ mấy người này có tin hay không. Hắn vui vẻ gắn thứ này vào tay phải, lực lượng cuồn cuộn không ngừng lập tức truyền từ pha lê vào thân thể hắn. Hắn đã sớm quen cảm giác này từ trò chơi nên tùy tiện cầm lấy đôi giáp chân kia lên.
Chẳng qua là hắn vừa mới cầm lấy đã suýt nữa hú lên quẳng nó ra ngoài.
Giáp bắp chân, [Đồng Thau], + 10,5% tốc độ di động, + 5 Thể chất, yêu cầu cấp bậc: 20; năng cấp của trang bị: 20 Oz.
Bỗng chốc, Burlando cảm thấy thế giới này trở nên mất tính chân thực, tuy rằng theo hắn thì thế giới này vốn là điều không chân thực lớn nhất rồi. Chẳng lẽ là dấu hiệu tận thế, hắn tuyệt đối không tin rằng mình cũng có ngày mình lại thăng cấp thành đấu sĩ mặt mẹt trong truyền thuyết.
Một viên pha lê kỵ sĩ u linh, còn tặng kèm một trang bị cấp Đồng Thau, mà mới chỉ là một Boss nhiệm vụ cấp tinh anh thôi đấy, còn chưa được tính là Boss chính thức nữa.
Hắn ngẩn ngơ, lại nhớ tới một chuyện: "Vừa nãy là ai đi rờ thi thể đấy?"
Hắn vội vã hỏi.
Rờ thi thể?
Mọi người cùng sững sờ, nói thế có ý gì?
Burlando thấy biểu tình thuộc hạ của mình liền nghĩ ra là mình lỡ mồm. Tình thế cấp bách, ngay cả cái từ "Rờ thi thể" này mà cũng thốt ra được. Hắn vội ho khan, sửa lời: "Tôi nói là, ai đi thu dọn chiến trường."
Vấn đề này có chút phức tạp, chuyện thu dọn chiến trường còn cần phải chuyên môn chú ý sao? Các lính đánh thuê anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, trầm mặc. Cuối cùng có một người nói: "Là tôi, thưa ngài, có chuyện gì sao?"
Giọng nói kia có vẻ lãnh đạm. Burlando quay lại, vừa vặn nhìn thấy cô chị trong chị em Nguyên tố sư. Nàng ngẩng đầu đối mặt với hắn, khó giấu được chút căng thẳng. Lúc Burlando nói có vẻ khá vội vàng, khó tránh việc làm người ta cho rằng bản thân làm sai việc gì.
"Không có gì." Burlando gật gật đầu nói.
"Sau này việc thu dọn chiến trường giao cả cho cô."
"Tôi?"
Nữ sĩ tinh linh ngẩn ngơ, tay đè chặt lên ngực hỏi lại. Bất kỳ ai cũng cảm thấy đây là một vinh dự hạng nhất, nhưng nàng không hiểu là mình đã làm gì mà nhận được sự ưu ái của ngài lãnh chúa. Nàng suy nghĩ hồi lâu, chỉ có thể nghĩ đến sở thích bất lương nào đó của quý tộc, thế là ánh mắt nhìn Burlando liền có vẻ hoài nghi.
Burlando lại chẳng có lòng giải thích cho nàng. Hắn chỉ mừng thầm, nghĩ rằng trước kia đoàn đội anh đây dẫn theo toàn tay thối, bây giờ cuối cùng cũng có bàn tay thơm, lại còn là một em gái dịu dàng nữa, nhìn thấy là được dưỡng mắt rồi.
...
Giáp bắp chân là loại khiên thịt tiêu chuẩn trong trò chơi. Burlando có tâm đào tạo đội trưởng lính đánh thuê kinh nghiệm phong phú Hổ Tước thành lá chắn thịt, có điều sinh vật được thẻ bài triệu hồi thực tế không thể sử dụng đạo cụ ngoài quy tắc. Tuy rằng các lính đánh thuê cầm lấy trường kiếm có thể bổ, cầm lên trường cung có thể bắn, nhưng họ lại không được hưởng thụ tác dụng phụ gia do vật phẩm phép thuật mang lại.
Nếu muốn chân chính dùng trang bị nào đó thì sinh vật thẻ bài chỉ có thể sử dụng phương thức kết hợp. Nói ví dụ, Burlando kết hợp tấm thẻ bài thánh vật Thánh kiếm với tấm thẻ bài lính đánh thuê Rubis, chẳng khác nào hắn có thể chỉ định một lính đánh thuê trong đó nắm giữ toàn bộ hiệu quả của thẻ bài Thánh kiếm.
Đương nhiên, phí dụng thanh toán lên hắn.
Mà về phương diện khác, Roman và Anditina không phải nhân viên chiến đấu, đương nhiên càng không cần giáp bắp chân này. Bất đắc dĩ, Burlando đành phải tự đeo vào. Nói thật là hắn cảm thấy hơi chột dạ. Trong trò chơi mà làm thế này, có khi đến sáng hôm sau đã lên thớt trên diễn đàn.
"Vài mẩu chuyện giật gân về đoàn trưởng đoàn xxx Burlando..."
Đúng lúc này, hai lính đánh thuê được phái tới đền thần đang từ xa chạy về.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]