Kỵ sĩ u linh đã phát hiện động tĩnh bên này. Nó lặng lẽ quay đầu ngựa, chỉ thương về phía trước. Không khí trong đêm như một tầng sương lạnh lập tức dạt sang hai bên, hình thành một vùng chân không. Burlando đẩy Hổ Tước ra, bản thân cũng lập tức lăn sang phía khác. Ầm ầm ầm, ba cây to trong khu vực đối diện với vùng chân không gãy đổ xuống — giống như bị một thanh đao vô hình chém đứt từ giữa, vụn gỗ bay tán loạn.
Kỵ sĩ u linh buông tay, một con đường rộng chừng ba mét xuất hiện trong rừng. Giữa Burlando và nó không còn gì ngăn trở.
Linh thương.
Tiên sư, không cần vừa ra đã tung tuyệt chiêu chứ! Burlando mắng. Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, nghĩ rằng may mà mình có kiến thức rộng rãi, vừa thấy kỵ sĩ u linh nâng tay lên liền biết không ổn — Linh thương có thuộc tính phá phòng, lại có năng lực tự động gia tăng phạm vi công kích giống kiếm thuật Nanh Trắng của hắn. Nếu chẳng phải trước đó bọn hắn né kịp thì có khi lúc này hắn và Hổ Tước đã thành hai cái xác lạnh lẽo. Về phần dẫn quái gì đó, lúc này chỉ như chuyện cười mà thôi.
Hổ Tước cũng căng thẳng muốn chết. Anh ta chỉ từng nghe về sự đáng sợ của kỵ sĩ u linh trong truyền thuyết, đến lúc đối diện mới phát hiện đối phương khó giải quyết vượt quá sự tưởng tượng. Anh ta không nhịn được chửi thề một câu, nghĩ rằng mình đã trung niên mà còn chiến đấu như lũ trẻ trâu, thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2135116/quyen-2-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.