Đương nhiên, ánh mắt của đám kỵ binh đó cùng lắm chỉ khiến hắn lưu ý thôi. Hắn tin rằng quân đoàn Bờm Trắng còn chưa tới mức không nhìn đại cục như thế.
Giống như tính toán trước kia, Burlando không hề mong tiến vào hệ thống mục nát của Erewhon, nhưng cái khó là không thể che lấp mãi được, hắn đã dự tính từ lâu. Cho nên cứ vậy, lính đánh thuê theo đuổi tự do, tiền tài, kinh nghiệm phong phú đã thành lựa chọn tốt nhất cho hắn xông xáo.
Ánh sáng bao phủ trên đầu một đám người bao giờ cũng mờ nhạt hơn so với ánh sáng chỉ bao phủ trên đầu một người. Làm cho mọi người nghĩ rằng đó là một đám lính đánh thuê kinh nghiệm già đời, năng chinh thiện chiến đã dẫn dắt người chạy nạn mở đường chạy thoát khỏi vạn quân, người ta sẽ cảm thấy đó là điều đương nhiên.
Đó là đối với người bình thường.
Riedenburg bị chiếm đóng giống như một quả bom không ổn định, bất kể thế nào thì quân nhân trong quân đoàn Bờm Trắng có xuất thân kỵ sĩ đều khó thoát việc bị chỉ trích sau cuộc chiến. Bởi vậy, một chiến tích xuất sắc sau đó ngược lại càng tôn lên sự vô dụng của bọn họ. Nếu một mình hắn đảm đương nhân vật chính diện này, tất nhiên là lòng hư vinh được thỏa mãn, nhưng cười càng thêm vui vẻ nhất định là quý tộc địa phương.
Burlando cũng không muốn trên người mình bị đóng một cái mác của thế lực nào đó, cho nên sau khi hắn sắp xếp, tình huống có thay đổi:
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2135063/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.