Trước khi bắt đầu kể, Orvail lấy ra một chiếc vòng cổ, là sợi dây chuyển bằng đồng thông thường, trên sợi xích được mài bóng treo một mặt dây chuyền xinh đẹp bằng pha lê, trên mặt viết một hàng chữ nhỏ: Freya.
Ông ta đưa sợi dây chuyền này cho thiếu nữ nhìn, nói: "Đây là sợi dây chuyền mà nàng luôn mang theo người, hẳn là tên của nàng từ đây mà ra. Nhưng thực sự thì đây là tên của mẹ nàng, thưa công chúa."
"Mẹ của nàng?" Thiếu nữ dùng bàn tay mảnh mai nâng dây chuyển, biểu tình không đổi.
"Chính là vợ của Everton, mất trong cuộc nổi loạn mười bảy năm trước."
"Vậy cô gái kia hẳn là hậu nhân duy nhất của Everton?"
"Đúng vậy."
"Ngài Orvail đã ở đây, như vậy cô gái kia hẳn đã thành công thoát hiểm, có thể nói vậy chăng?" Thiếu nữ hỏi.
"Nói là nói như vậy, chẳng qua là quá trình có một chút ly kỳ."
Người trung niên mặt lạnh gật đầu, nhưng lông mày hơi cau, giống như đang nhớ tới chuyện gì đó.
"Gì vậy?" Công chúa hỏi.
"Thực ra chủ yếu vẫn là về người trẻ tuổi kia."
"Nói một hồi vẫn là trở lại hắn?"
"Không, chẳng qua là trong toàn bộ quá trình này, người trẻ tuổi kia luôn luôn tạo nên một tác dụng kỳ diệu nào đó. Mặc dù nói vậy nghe có vẻ bâng quơ, nhưng thực ra cả quá trình đào vong tràn ngập sự không đoán trước được — có mấy lần, tình hình nguy cấp đến mức thậm chí ngay cả tôi cũng không chen tay vào được, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2135031/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.