Ba người im hơi lặng tiếng ẩn núp phía trên thung lũng. Thời gian giống như dừng lại, bởi vì động tác của họ rất nhỏ, cho nên từ trong thung lũng nhìn ra bốn phía chung quanh sẽ không phát giác ra bất cứ điều gì khác thường.
Burlando đã đi trên con đường này hàng trăm lần, trước kia cũng có khi thất bại và bị phát hiện, nhưng dù sao cũng là lúc chưa thuần thục. So sánh với bây giờ, điều đó tuyệt đối không thể xảy ra. Tuy rằng lũ ma cây rất cường tráng, đầy tính công kích, nhưng trời sinh mù dở, cũng không giỏi trinh sát —— dù sao thì âm thanh truyền đi cũng chậm hơn ánh sáng.
Tuy căng thẳng thần kinh nhưng Burlando vẫn nghe thấy tiếng giày ma sát đá vụn vang lên sàn sạt. Hắn quay đầu lại, nhìn thấy Freya đang khẩn trương hồi hộp trừng mắt lại với mình. Người trẻ tuổi không nhịn được nhíu mày: Cô vẫn quá khẩn trương, Freya.
Hắn dừng lại nhường cho Roman đi qua mình. Tiểu thư thương nhân làm rất khá —— thân cúi thấp, hơi thở đều đều, bước chân không lớn không nhỏ, khéo léo như một con mèo nhỏ xinh, không phát ra âm thanh quá lớn. Tinh thần nàng vào lúc này vừa cẩn thận lại vừa phấn khởi, tiếng lòng căng thẳng trái lại làm cho thân thể kích phát ra càng nhiều tiềm lực —— Roman luôn cho rằng bản thân là thương nhân và nhà mạo hiểm trời sinh.
"Roman làm khá lắm, tiếp tục duy trì ——" Burlando dùng khẩu hình cổ vũ.
Tiểu thư thương nhân gật gật, động tác cực nhỏ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2135006/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.