Sau khi tiến vào sơn cốc, càng đi sâu vào trong, hoàn cảnh càng có vẻ thêm hoang vắng. Bề mặt cơ hồ không nhìn thấy bất cứ thảm thực vật gì, sơn đạo không một bóng người, chỉ có đá nhọn và cỏ khô cùng bụi gai sinh trưởng từ khe nứt hai bên vách, trong bóng đêm xa xa tựa hồ có một chút gốc cây héo rũ, gió lạnh xứ núi như khói đen xuyên qua chạc cây, phát ra thanh âm nghe rợn người.
Burlando biết đây là do chất dinh dưỡng trong đất bị ma cây hút hết, hắn giơ đuốc chiếu lên tường đá chung quanh, ngẫu nhiên có mấy bộ xương khô trắng hếu trong bóng tối, nhìn giống xương động vật như sơn dương, bởi vì bước nhầm vào cấm khu, trở thành đồ ăn cho ma cây hoàng kim.
Roman giơ đuốc nhắm mắt theo đuôi phía sau, một bàn tay của nàng bảo vệ túi sách, có chút khẩn trương lại tò mò nhìn mọi nơi xung quanh, đây vẫn là lần đầu tiên nàng rời nhà xa như vậy, thật giống như giấc mộng thương nhân giờ khắc này đã bắt đầu trở thành sự thật ——thương lộ gian nguy, sự kích thích cùng với bảo tàng tài phú vô cùng vô tận, đều luôn là động lực chống đỡ tinh thần hăng say không biết mệt mỏi của thương nhân và nhà mạo hiểm.
Vả lại, đi theo Burlando, nàng có một loại cảm giác an toàn.
Hai ánh lửa một trước một sau xuyên qua khe sâu, Burlando đưa tay đặt lên chuôi kiếm, ở trong trò chơi, vừa xuyên qua khu vực này chính là tiến vào lãnh địa một loại quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-guom-ho-phach/2134996/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.