Những cây trúc xanh đung đưa theo gió nhẹ, vài chiếc là lìa cành rơi giữa không trung, có chiếc rơi xuống đất, chiếc thì nhẹ đậu trên mái đầu nhỏ với những sợi tóc lưa thưa, chiếc rơi trên quyền đầu như sợ hãi chạy bị kình phong đẩy bay ra.
Gióng thu công lại đứng lại, mỉm cười mã cầm hí cũng quá tinh diệu đối với một hài tử. Gióng diễn luyện bốn năm lượt thì linh lực trong thể nội đã cạn kiệt.
Gióng đả toạ ngay trên những lá cây khô hấp thu linh khí bù đắp. Linh khí ùa vào người gióng như những đong nước nhỏ, gióng mừng khi linh khí đã cạn đả toạ thì tốc độ nhanh hơn bình thường.
Một lúc sau gióng mở mắt mỉm cười:
- tam quyết nhất tầng, nhất cử tiến tứ khí
Gióng nhìn khoảng rừng trúc xung quanh, đã đến lúc trở về. Không thể để mẫu thân lo lắng. Gióng quay lưng đi về nhà, nhưng ngón chân trần nhỏ xíu đạp lên những chiếc là khô xào xạc.
Thời gian cứ dần dần trôi gióng đã đến tu chân giới được hai tháng. Đêm đả tọa tu luyện, ngày luyện quyền thử cước nhưng tốc độ không còn nhanh như những ngày đầu tiên.
Có thể thấy càng về sau này mỗi khi đến một tầng mới tốc độ sẽ giảm dần, tuy vậy gióng cũng đã đột phá đến luyện khí tầng sáu. Chuẩn bị bước vào luyện khí hậu kỳ.
Gióng không quá bất ngờ vì điều này. Lúc này gióng đã lớn hơn một chút xo với ngày đầu mới đến. Những bước chân không còn lảo đảo như hán tử quá chén nữa mà đã vững vàng, ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/171860/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.