Chương trước
Chương sau
Ngựa sắt đạp từng bước trên thiên khung, Thánh Gióng không quay lại nhìn về phía Sóc sơn, Vì Gióng sợ khi trông thấy mẹ của mình thì lại không nỡ dời đi.
Vượt cửu trọng thiên Thánh Gióng đã đến trước thiên môn quan, lúc này thiên muôn đang được canh giữ bởi một toán thiên binh. Thấy Thánh gióng cưỡi ngựa sắt đến trước thiên môn mà không xuống ngựa xuất trình giấy thông hành. Nhưng đoán biết có thể đến được đây cũng là tiên nhân. Hắn liền tiến lên hỏi:
- vị đại nhân này, xin mời xuống ngựa xuất trình giấy thiên hành.
Thánh Gióng nhìn tên thiên binh rồi nhìn lại mình trên thân mình làm gì có giấy Thông hành cười khổ nói:
- xin lỗi! hiện tại ta không mang giấy thiên hành. Ai phụ trách ở đây có thể thông báo cho ta gặp chút được không?
Thiên binh hơi chần chừ nhưng thấy người trước mặt dáng mạo đường hoàng, ăn nói lễ độ khách sáo như vậy, hắn liền ôm quyền đáp:
- phụ trách hôm nay ở đây là Thiên Lôi đại nhân, đại nhân xin chờ chút để tiểu nhân đi thông báo.
Nói rồi tên thiên binh bàn giao lại canh gác cho đồng bạn rồi chạy vào trong thiên môn. Lúc này Thánh Gióng xuống ngựa, ngựa sắt liền biến hình cuộn tròn lại thành một viên bi sắt nhỏ rồi biến mất vào trong người Gióng. Bụi tre đằng ngà cũng thu lại nhỏ xíu và biến mất không thấy đâu. Gióng chắp tay sau lưng chờ đợi, nghĩ đến Thiên Lôi người bạn cũ lâu năm bất giác mỉm cười đó là một người thú vị.
Thiên Lôi người mang giáp sắt màu đỏ đen, thân hình vạm vỡ, râu hùm, hàm én, đôi lông mày đen xậm như hai con sâu róm to bò trên đôi mắt lớn. Tay hắn cầm một chiếc rìu cỡ lớn mà tưởng chừng nhẹ như một que tăm, hắn vung rìu vào đám lá cây trên một cây cảnh lớn vừa vung hắn vừa lầm bầm oán giận:
- Xung thiên, tên chết bầm, ta chém ngươi hừ hừ hừ từ lúc ngươi Hạ phàm làm tên Bắc Đẩu bám đuôi ta suốt hừ hừ ta chém ngươi...
Đang trút giận vu vơ hắn thấy Tên thiên binh gác cổng chạy lại gần.
Hắn dậm chân quát lớn làm đoạn hành lang cũng phải rung rinh:
- to gan! Dám bỏ vị trí
Tên thiên binh đang chạy giật thót mình quỳ xụp xuống run rẩy thưa:
- tiểu nhân không dám, tiểu nhân có chuyện bẩm báo đại nhân, ngoài cửa có kẻ tìm người.
Rồi hắn kể chuyện của Thánh Gióng ngoài cửa thiên môn rồi xin chỉ thị của Thiên lôi.
Thiên Lôi ngẫm nghĩ rồi kêu thiên binh dẫn đường hắn tò mò vì có người muốn vào thiên đình mà không có giấy phép. Hắn phải xem thế nào, nếu ko quen biết không ai bảo lãnh thì hắn phải dần cho tên kia một trận rồi lột quần áo ném xuống trần cho bõ tức chuyện Bắc Đẩu ẻo lả từ khi Thánh Gióng Hạ phàm không có ai đùa cứ tìm hắn ưỡn ẹo, đến giờ giờ cái dọng ai ái cố tỏ ra thực nữ cứ lởn vởn trong đầu hắn lúc ngủ cũng như đi nhà cầu.
Vừa đi vừa nghĩ, đã đến thiên môn lúc nào không hay tên thiên binh gọi giật hắn lại chỉ về phía người lạ. Hắn nhìn theo về người trước mặt một thân áo vải mỏng lay động, hai tay vòng qua lưng, ánh mắt người đó nhìn hắn mỉm cười. Nhìn đôi mắt đó mặt hắn đỏ bừng, đúng là đốt hương muỗi cũng lên.tên chết về đúng lúc lắm, hắn hét lớn:
- Tên chết bầm.
Rồi cầm rìu chạy thẳng về phía trước những bước chân của hắn trầm trọng. Chạy đến còn chỉ cách hai thước hắn co người bật nhảy lên không chung, hai tay nắm rìu giơ cao, cả cây rìu lớn được bao quanh bởi những tia sét nhỏ chạy loằng ngoằng vang lên những tiếng xẹt xẹt nho nhỏ. Hắn bổ thật mạnh vào phía đầu người thanh niên trước mặt này.
Thành Gióng đứng đợi gã thiên binh đi gọi Thiên lôi một lúc lâu thì hắn đi ra theo sau hắn là một vị tướng quân thân hình cao lớn. Gióng nhìn vị tướng quân ấy, Gióng bất giác mỉm cười đang tính gọi tên thì thấy Thiên lôi mặt đỏ bừng cầm rìu bổ về phía mình. Gióng chẳng kịp hỏi han liền triệu hoán một thanh côn tre xanh, rồi vận lửa bao trùm lên cả hai tay và cây côn của mình giơ lên đỡ.
Lửa, sét, va chạm vào nhau sáng cả thiên môn. Sau lần va chạm đầu tiên Thánh Gióng và Thiên Lôi đồng thời bị đẩy lùi về sau. Hai người nhìn nhau một lúc lâu.
Gióng nổi giận quát:
- Lôi gàn muốn ăn đòn rồi hả??
Thiên Lôi hất hàm múa máy cây rìu trong tay nói:
- chết bầm! Chiến rồi nói sau. Hôm nay ta muốn chiến một trận thống khoái.
Dứt lời hai người xông vào nhau tạt xung hữu đột, rìu bổ gậy đập loạn một đoàn. Thiên binh gác thành mặt ngẩn tò te chạy tứ tán xung quanh tránh ăn đòn lạc. Kẻ ở xa thì cảm thán đúng là thần tiên đánh nhau ruồi muỗi chết, kẻ thì nhìn với ánh mắt ngưỡng vọng xuýt xoa không hổ là chiến cuồng của thiên đình. Nhưng ai nấy cũng tự hỏi người lạ mặt kia là ai mà có thể đánh ngang tay với Thiên Lôi, nhìn kĩ lại có phần nhỉnh hơn như vậy.
Đánh nhau chán chê hai người lại tách nhau ra nhìn nhau cười lớn rồi giang tay ôm nhau cười lớn.
Nhìn những thiên binh mặt nghệt ra chạy loạn Thiên Lôi quát:
- chạy khỉ mẹ các ngươi. Còn không mau mau lại đây bái kiến Xung Thiên thần vương.
Xung Thiên, tứ bất tử Xung Thiên Thần vương??? nghe vậy đám thiên binh đang thất thần liền xếp hàng ngay ngắn quỳ rạp một chân xuống nhìn Thánh Gióng với ánh mắt nồng nhiệt, lần đầu tiên từ khi phi thăng đến nay họ lần đầu tiên được diện kiến vị tứ bất tử huyền thoại này.
Thánh Gióng nhìn một lượt nhóm người gật gật đầu vỗ lưng Thiên Lôi nói:
- không tồi, huấn luyện không tồi, đứng dậy cả đi.
- còn ngươi Lôi gàn, sao ngươi ra tay ác liệt vậy?? Muốn lấy mạng già ta sao?
Thiên Lôi lắc đầu chán nản nhìn sang bạn mình nói:
- còn chuyện gì nữa từ khi ngươi đi Bắc Đẩu tinh quân giày vò ta suốt. Ta số khổ nhiều khi ta mong mình già đi để cáo lão về quê nhưng... Ôi chao ta chẳng thể già.
Thánh Gióng nhìn Tên gàn giở này bằng ánh mắt đồng cảm nói với giọng trầm ngâm:
- Làm soái tướng thật khổ a.
Hai người vừa đi vừa hàn huyên thì nghe thấy tiếng người cưỡi mây lại gần. Người trên mây mặc một chiếc váy màu hồng phớt pha thêm đôi chút xanh lam, tà áo bay trong trong gió phất phơ như trong viễn cảnh tiên nữ hạ phàm. Những khi nhìn thấy khuôn mặt ôi thôi khuôn mặt nam tính, nhẵn nhụi trát phấn mịn. Ác mộng trần gian ở đâu xa? Ngay đây thôi!
Hai người đứng trời chồng mãi đến khi người ấy đứng trước mặt một lúc lâu mới mặt tỉnh bơ ôm quyền chào:
- Bái kiến Tinh quân.
- Tinh quân mạnh giỏi.
Thì ra người mới đến này là Bắc đẩu tinh quân một trong bộ đôi nắm trong tay sổ sách sinh tử Nam Tào - Bắc đẩu. Người đàn ông ngày càng trở nên nữ tính.
- tưởng ai thì ra ai thì ra song Thiên đây mà! Cả hai cùng ta đi thẩm trà hoa cúc thế nào?
Gióng Lôi nhìn nhau đùn đẩy, một lúc sau Thánh Gióng chắp tay nói:
- Gióng vừa trở về thiên đình nên phải lên điện trình báo Đại đế. Mong tinh quân thứ lỗi hẹn ngài khi khác vậy. Thiên Lôi đang rảnh đấy.
Nói rồi Thánh Gióng cưỡi mây chạy một mạch để mặc Thiên Lôi dẫm chân hậm hực bị Bắc Đẩu choàng tay kéo đi mặt mếu như muốn khóc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.