Mặt nước như tĩnh lặng không có một chút giao động nào...
Thân thể Hắc giáp của Gióng lặng lẽ chìm dần xuống phía dưới mặt nước, phi phong đỏ rực phía sau lưng bị nước ảnh hưởng khiến nó bồng bềnh lay động.
Gióng ngồi phía trong đánh giá không gian bên ngoài, sương trắng từ nhạt trở nên đậm hơn mỗi khi xuống sâu hơn, cảnh vật càng ngày càng trở nên hư ảo một cách kỳ lạ.
Tốc độ rơi xuống của Gióng lại trở nên chậm chạp, vì mật độ sương trắng dầy đặc khiến cho nước dường như bị biến chất, nó tạo ra lực cản với tác động đến từ bên ngoài.
Khẽ lẩm bẩm:
- lão Kim, nghĩ cách xuống sâu phía dưới cho ta.
Hắc Giáp gật đầu đáp ứng:
- Được để ta thử xem sao.
Nói rồi Hắc Giáp như một hắc động thủ hút kim linh khí ở xung quanh, thân thể trở nên đen sậm lại dường như trọng lượng cơ thể được nâng lên đáng kể, tốc độ rơi xuống trở nên nhanh hơn.
Cảm nhận tốc độ được đẩy cao so với trước, Gióng khá hài lòng với biện pháp này của Lão Kim, xếp bằng lại cơ thể của mình buông thần thức ra bên ngoài để thăm dò một phen.
Nhưng khiến Gióng cảm thấy kỳ quái là thần thức cũng bị thu hẹp lại, và dưới đầm cũng không hề có phát hiện thủy ngư sinh trưởng, hay cấu trúc hạ tầng gì kỳ quái cả ngoài việc thủy tảo rong rêu đôi khi xuất hiện, chúng tìm cách quấn lấy hắc giáp lại bị sắc kim cắt đứt hay phí phong đốt cháy.
Đúng như Ngọc Giao đã nói, Gióng cũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646067/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.