Thân thể người lạ này phía sau lưng hiện lên hư ảnh kỳ dị, thứ sát khí thành hình này khiến lòng người cảm thấy lạnh toát sống lưng.
- Vị ...Đại....Nhân này... Có gì từ từ nói...
Mấy lão đầu lắp bắp kinh hãi, họ chưa từng nhìn thấy ai mà có thể điều khiển sát khí tùy tâm tùy ý như vậy cả, rốt cuộc người này là cao nhân phương nào ??
Gióng đôi hoả nhãn đỏ rực như hai ngọn hoả diễm lơ lửng, đạo báo sau lưng không gió mà từng bay, ngón tay trực chỉ về phía tứ lão:
- Đừng làm mất thì giờ của ta, nói... Sao bây giờ mới đến ?? Những người khác đâu ??
- Đại...nhân chúng ta vốn theo dự tính tiến vào Đầm Sương Bạc cuối ngày hôm qua nhưng bên ngoài có chút dị biến nên hôm nay mới có thể tiến vào đây.
- Đại có thực sự phải là người của Tiểu Thư ??
- Làm sao chúng ta có thể tin tưởng được lời này. ??
Tứ lão đầu tuy không rõ thực hư nhưng người này mang tới cảm giác nguy hiểm khiến họ không dám làm quá căng, nhưng thân phận Gióng cùng hai người khiến họ không thể không nghĩ vấn.
Gióng ngẫm nghĩ nhanh trong lòng, quả nhiên Tiểu Tuyết với những người này có liên quan trực tiếp tới nhau:
- Tiểu Tuyết, sau tai trái của nàng có hai nốt ruồi màu hồng, dưới lòng bàn chân có một vết tràm hình Hắc Điệp, có hình xăm Bách Túc bên sườn trái, ngược xuống phía dưới có... Cái này không tiện nói...
Nghĩ lại thân thể Tiêu Tuyết mà đã thấy lần trước, Gióng một lời liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646055/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.