Thời gian một năm kể từ khi Gióng biến mất cùng tế đàn cổ xưa trên đỉnh Nguyên Thọ, Việt tông đã có nhiều sự thay đổi, hệ thống tu luyện của đệ tử được hoàn thiện hơn và ngày càng xuất hiện những đệ tử tân tú, về phần kinh thương được thúc đẩy mạnh mẽ, ai cũng thêm phần cố gắng bởi sự thiếu vắng của người đứng càng làm họ thêm mạnh mẽ hơn và chờ đợi ngày gặp lại.
Nhưng lúc này ở một nơi khác khái niệm về thời gian dường như không được định hình chính xác.
Gióng không biết bản thân đã ở chỗ này bao lâu rồi, bởi tất cả chỉ là một màu hắc ám huyền bí. Khi trên tế đàn các hình ảnh Trống Đồng hiện ra chân thực rồi như một vòng quay với một tốc độ nhanh chóng.
Nhìn thấy Khải Đức cố xâm nhập hắc quyển phong, Gióng cũng thử xông rã nhưng không thể, thậm chí cánh tay được bảo phủ bởi hắc giáp cố đâm thủng qua nhưng cũng bị cơn lốc đó mài mòn.
Khi mọi hình ảnh về thế giới bên ngoài tắt dần thay thế bằng một màu đen, Gióng muốn di chuyển nhưng phát hiện thế giới này như một lồng giam chỉ vỏn vẹn đúng bằng hình tròn trên tế đàn.
Gióng khẽ thở dài, khoảnh chân tu luyện.
Lần tỉnh dậy đầu tiên, sự hạn chế không gian đã biến mất, Gióng có thể đi chuyển đi ra phía bên ngoài.
Gióng đi mãi, đi mãi hòng tìm hiểu về không gian hắc ám này và tìm cách ra ngoài, bởi trong suy nghĩ nếu có thể vào được không gian này thì sẽ có cách rời khỏi đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646049/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.