Trời tảng sáng tiếng yêu kê gáy vọng khắp thành Lam Nhiên, Gióng mơ màng thức dậy khẽ dang tay miệng ngáp dài.
" ngoáp..."
" pộp" " pộp"
Hai tay vừa tầm hạ xuống hai đỉnh núi ngạo ngễ, khẽ khởi động tay đôi chút, Gióng rời giường mở toang cánh cửa sổ để đón ánh nắng ngày mới.
Nhị nữ như hai tiểu miêu lười biếng, co cụm lẩn tránh để lộ chút hương son sắc.
Gióng thao luyện chút quền cước tay chân giữa phòng, cảm nhận dòng chảy linh lực trong người mà khẽ thở dài, giá như có thể lớn nhanh hơn chút thì có lẽ tốt hơn nhiều.
- công tử hảo..
- công tử..
Nhị nữ thức dậy, quần áo đôi chút xộc xệch, khẽ trút bỏ lớp đồ ngủ không quên tiến lại ôm ấp Gióng một chút mới sửa xoạn thay đồ, chải tóc...
Tiểu Kim cuốn mái tóc thành búi lớn rồi cài trâm mới, ngắm nghía trước gương hỏi:
- công tử, hôm nay chúng ta làm gi??
Gióng được Tiểu Thanh giúp thay đồ mới, dù rằng người tu luyện có thể mặc rất lâu với một bộ đồ nhưng Gióng lại không thích điều đó vì chẳng phải quá nhàm chán sao?? Ngày nào cũng như ngày nào?
Mặc kệ Tiểu Thanh động tay động chân, Gióng ngẫm nghĩ nói:
- đi Nguyên Thọ thôi! Dù sao cũng sắp tới ngày đi trước một chút, tiện thể cho đệ tử thực chiến một chút.
- dạ...
Gióng đứng trên phá khí của Tiểu Kim, ba người phi hành rời thành hơn nửa ngày trời mới hạ xuống, Gióng đưa đám người ở trong Báo Thiên Tháp ra ngoài.
Gần bốn nghìn người trống rỗng xuất hiện, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646030/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.