Màn đêm buông trên mọi nẻo đường, đâu đó tiếng người gõ mõ đi lại thanh âm quanh quẩn trong mọi ngóc ngách, từng cơn gió vi vu cuốn bay những chiếc lá rơi rớt trên mặt đường.
" đêm thanh gió mát, cẩn thận củi lửa..."
" đêm thanh gió mát, cẩn thận củi lửa..."
" cong" " cong" " cong"....
Một ngôi nhà lớn được bao quanh bởi chiếc tường đá cao, cách một đoạn cheo chiếc đèn trắng báo hiệu tang gia, trước cánh cửa gỗ lớn chiếc hoành phi treo dải lụa trắng dài phất phơ trong gió đêm hiu quạnh.
Trong sảnh lớn, một chiếc quan tài ngọc thạch được phủ lớp khăn trắng, phía trên đầu quan là hương án còn nghi ngút khói toả, chiếc linh bài mộc thụ còn vương chút hương sơn.
Sảnh rộng rãi, chăng đầy lụa trắng dài đung đưa, thiếu nữ cô lẻ một thân tang phục, nàng quỳ gối yên lặng bỏ từng nắm tiền âm xuống thau lửa mà nước mắt chảy dài nơi gò má.
- nãi nãi...
- nãi nãi...
- người lại bỏ Tiểu Trì một mình rồi!
- hức hức... Tiểu Trì nhớ người...
Thanh âm của nàng đứt quãng bởi tiếng nức nở không thôi, người yêu thương nàng nhất đã bỏ nàng đi rồi, từ nhỏ đến lớn chỉ có người là nơi nàng hướng về, giữa những cay nghiệt chỉ có người khiến nàng thấy bình yên, nhưng tất cả không còn nữa rồi.
- nãi nãi... Người nói người sẽ luôn bên Tiểu Trì mà!! Muốn nhìn Tiểu Trì gả cho người mình thương, được bế trong lòng những hình hài bé nhỏ mà!!! Người quên rồi sao???
- nãi nãi... Người nói muốn gặp Quân gia? Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646026/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.