Sóng biển rì rào, từng con sóng vỗ mạnh đập vào những triền đá lớn rồi bắn ra tung toé, bầu trời là những màu xám xịt không hề có chút ánh sáng mặt trời chiếu rọi.
- gia gia, Tiểu Xán bắt được con cua lớn nè.
Giọng một tiểu nữ hài cất lên trong trẻo xen lẫn niềm vui nho nhỏ, một cánh tay màu xanh cầm con cua lớn lấp lo sau một tảng đá, nàng vung vảy tay thích thú cười toe toét.
Tiếng bước chân nhè nhẹ chạy lại phía trong, thân hình tiểu nữ hài lộ rõ ràng, toan thân nhỏ bé được phủ một lớp da xanh có những đường vằn kì dị, nàng có một đôi tai nhọn và phía sau là một chiếc đuôi cong dài có hình như tên nhọn.
- Tiểu Xán là giỏi nhất...
Phía xa một lão đầu với bộ dạng y hệt nhưng lưng đã hơi còng xuống, lão lấy tay xoa đầu Tiểu Xán đầy khen ngợi.
Tiểu Xán vui vẻ bỏ chiến lợi phẩm của mình vào giỏ của lão đầu, rồi nhảy chân sáo khắp bờ biển, để tìm kiếm những con tiếp theo.
Lão đầu nhìn theo khuôn mặt nhăn nheo nở nụ cười, lão đưa tay mò mẫm những lớp rong rêu trôi dạt vào bờ tìm kiếm, những chẳng mấy chốc một thanh âm thất thanh vọng lại khiến lão lo lắng.
- á á á....
- gì thế Tiểu Xán...?
Lão hất ha hất hải chạy lại hướng thanh âm phát ra, lớn giọng hỏi nhưng không thấy câu trả lời.
Lão tiến lại thì thấy Tiểu Xán ngồi co ro ép người vào tảng đá lớn, thân run rẩy sợ hãi lầm bẩm:
- gia gia... Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1646021/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.