Hắc y nhân bước từng bước chân rồi thân thể như làn khói đen giữa màn đêm, bàn tay hắn hoá trảo sắc bén, những người tông môn tụ tập lại với nhau cảnh giác nhìn quanh.
Hiểu Ân đứng chắn trước những tu sĩ phân Đà mình, cây phất trần trắng nắm chặt trong tay, nét mặt đã đỡ hơn một chút nhưng vẻ suy yếu vẫn còn vương.
Khoé mắt nghi hoặc nàng đưa chưởng về phía trước, thân hình nàng rung động, phía trước mặt nàng hắc y nhân hiện ra một cánh rõ ràng, trên đôi môi nàng tiên huyết chảy dài, cả thân thể như chiếc lá khô bắn ngược về phía sau.
- Đà chủ người không sao chứ??
- khục khục...
Hiểu Ân được người đỡ dậy, ho khan lắc đầu, mặt nàng thêm phần tái nhợt đi.
Hắc y nhân thấy bộ dạng Hiểu Ân nhếch miệng cười nhẹ
- vẫn còn sức phản kháng cơ ah? Tốt ta cho ngươi đi đầu tiên.
Hắc y nhân nói rồi, thân thể di động nhanh về phía Hiểu Ân nhưng khi gần chạm mặt nàng thì ánh mắt hắn trở nên nghi hoặc, bước chân hắn dừng hẳn trên mặt đất hình thành vết dài rồi nhanh chân đẩy người lộn về sau.
Một chiếc rìu cỡ lớn ngay khi Hắc y nhân vừa lộn ra sau cắm xuống mặt đất khiến mặt đất lõm xống một khoảng rộng, mọi người nhìn cảnh tượng đầy nghi hoặc và rung động không nhẹ trước sức nặng của chiếc rìu này.
" vèo" " phật" " phât"
- ái chà lại thế rồi!
Thanh âm tiếp theo khiến mọi người dõi sự chú ý lên không trung, đó là một hán tử cao lớn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1645997/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.