Thời gian thấm thoát trôi đi, thôn xóm nhân loại ngày càng được mở rộng, ruộng đồng khai khẩn thênh thang, cuộc sống được cải thiện rõ rệt người người ấm no.
Sau cuộc đại chiến với thú triều thảm liệt ngày ấy, những yêu thú cường đại như vậy hầu như không còn nữa có chăng cũng đã ẩn thân nơi núi rừng sâu thẳm, không dám bén mảng tới thôn xóm nhân loại nữa.
Long Quân và Âu cơ sống những ngày tháng vui vẻ cùng đàn con thơ, nhìn chúng lớn lên từng ngày mạnh khoẻ ai nấy đều cao lớn, anh tư sáng ngời, trí tuệ tài năng, nam Tuấn lãng hào hoa, nữ mỹ lệ đoan trang, thì với cả hai đó điều khiến họ cảm thấy hạnh phúc nhất.
Long Quân đứng trên đỉnh núi cao nhìn mảnh đất hình thành bởi phân thân của mình ngẫm nghĩ mặc kệ gió lớn làm từng sợi tóc tung bay, dải đất ven biển hẹp dài uốn lượn, biển khơi xa xanh biếc một màu giàu tôm cá nhưng nhân loại vẫn chỉ là giống loài lưa thưa nhỏ yếu, đưa mắt về phương bắc nơi đó đất rộng người đông nếu như chúng tiến đánh về đây chẳng phải mọi thứ Sẽ tan như bọt biển sâu sao?? Khẽ nắm chặt đôi tay ánh mắt kiên định, mọi thứ đã bắt đầu thì ta sẽ không thể để bất cứ một ai phá hỏng nó.
Quay lưng xuống núi đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, nhìn những thôn dân hăng say với công việc thường ngày, Tiếng cười trẻ thơ vui đùa trong nắng vàng như những chú chim non háo hức vì được sải cánh giữa trường không.
Long Quân mở miệng thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1645975/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.