Trúc gia trang mấy ngày sau cuộc chiến đấu, như đã trở lại với nhịp sống thường trực, bình dị, nhẹ nhàng.
Nhưng một sáng kia mọi thứ bị phá vỡ bởi một tiếng nói lớn từ bên ngoài truyền vào:
- xin mời vị tiên tử trong trúc gia ra đây nói chuyện.
Mọi người trong trang nhìn về phía nhà gióng lo lắng, trúc thanh, quan vũ, mạnh cường nghe thanh âm cảm nhận được sự cường đại của kẻ mới đến, thì phi hành đến sân nhà gióng.
Khi thanh âm phát ra Thanh Hà đang ngồi dệt lụa dừng tay nghe rồi đứng dậy, xuân mai bế gióng đang ngồi trên sạp vào lòng cảnh giác nhìn xung quanh. Gióng được mỹ nhân ôm nhưng đâu còn hứng thú hưởng thụ nữa đưa mắt lo lăng về mẫu thân.
Thanh Hà đứng dậy nghe thanh âm, thấy ánh mắt lo lắng của nhi tử, thì cười dịu dàng xoa đầu trấn an:
- không sao đâu chỉ là nói chuyện thôi mà! Không phải minh minh nói mẫu thân rất ngưu sao??
Gióng nhìn mẫu thân gật đầu
- mẫu thân cẩn thân. Đi rồi mau về với minh minh ah
Thanh Hà gật đầu đáp ứng thì thấy mọi người phi hành đến nhà mình.
Cả ba người tiến về phía Thanh Hà chắp tay chào. Trúc Thanh tiến lên trước nói:
- Thanh Hà muội muội, chuyện này tính sao đây??
- đã có người tìm thì muội phải đi thôi! Huynh có biết người đến là ai không??
Thanh Hà đáp lại, rồi hỏi dò.
Trúc thanh ngẫm nghĩ rồi nhớ đến lời báo cáo của người hắn sai đi cảnh giới bên ngũ lang trại thì đáp lời Thanh Hà
- ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1645917/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.