Mở được báo thiên tháp tầng thứ nhất, gióng vui vẻ quay về ngủ bên cạnh mẫu thân. Kẻo mẫu thân thức dậy không thấy mình lại lo lắng.
Ngủ được một lúc thì hai mẫu tử tỉnh giấc vì những tiếng động ngoài sân vọng lại, Thanh Hà bế nhi tử ra mở cửa ra thì thấy đám hài tử, thiếu nữ hôm trước. Chắc hẳn là đến tìm nhi tử mình rồi, nàng thả nhi tử xuống dưới hiên, mình thì quay vào nhà.
Gióng nhìn mẫu thân rồi nhìn chúng nữ cười khổ, không biết phải làm gì. Chúng nữ kéo gióng ra giữa sân, người lớn tuổi hơn chút thì bế, người bế chưa được lúc thì kẻ khác đã dành, tiểu hài tử thì nhỏ hơn thì sờ má nắm tay. Ồn ã cả sân nhỏ.
Gióng chật vật, được yêu quý quá cũng không vui vẻ ah. Đang tính toán thì gióng nhìn thấy hai nữ tử quen thuộc đang từ xa tiến đến. Gióng mỉm cười rang mãnh. Dùng đăng khỏi mọi người chạy đến gọi tên nhị nữ:
- Ngọc tỷ, vân tỷ
Nhị nữ đi từ đằng xa thấy chúng nữ xôn xao giữa sân nhà tần minh, hơi choáng ngợp. Lòng nghĩ mình đến quá muộn rồi ah. Không biết còn gặp được mục tiêu của mình không, thì nghe thấy tiếng gọi của gióng một lúc sau thấy gióng chạy về phía mình thì vui mừng. Trúc Ngọc tiến lên trước quỳ xuống đón gióng vào lòng, tử vân tiến chậm hơn không kịp thì dẫm chân hậm hực.
Gióng úp mặt vào ngực Trúc Ngọc cọ quậy làm mặt nàng đỏ lựng. Gióng bi bô nói với giọng dễ thương:
- Ngọc tỷ, vân tỷ. Đệ nhớ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-giong-tai-tu-chan-gioi-xung-thien-chi-lo/1645898/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.