Hôm đó, Hanae bồn chồn suốt từ sáng. Người tên Hamaoka Sayoko là ai, tìm đến họ làm gì, cô hoàn toàn không đoán được.
"Chị ấy đến vì chuyện anh đã làm trong quá khứ", Fumiya chỉ nói cho cô biết như vậy. Hanae cũng có hỏi anh thêm, nhưng anh đã ra khỏi nhà luôn sau khi nói đã muộn giờ.
Cô đã nghĩ đến nhiều khả năng. Chắc chắn Fumiya không thể từng phạm tội ác sai lầm nào nghiêm trọng. Chắc chắn người phụ nữ kia chỉ làm quá lên thôi. Cô đã tự thuyết phục và trấn an bản thân như vậy, nhưng vẫn không khỏi lo lắng vì anh đã dặn cô nhớ mang Sho gửi nhờ ai đó. Chuyện phải quan trọng lắm anh mới dặn cô làm vậy.
Suốt cả ngày hôm đó, Hanae nửa muốn ngày trôi qua thật mau, nửa lại muốn thời gian trôi chậm lại. Cô đưa Sho đến gửi ở nhà trông giữ trẻ em vốn để hỗ trợ mẹ đơn thân. Trước đây cô không muốn gửi con ở đó, nhưng dần dần cô thấy nơi đó đáng tin cậy.
Khoảng gần 6 rưỡi chiều, Fumiya gọi điện về nhà, báo rằng có một bệnh nhân đột nhiên bị biến chứng nên không thể về nhà sớm như đã định.
"Anh không về được à?"
"Ừ, cũng chưa biết được. Nếu bệnh tình của bệnh nhân hồi phục ổn định thì chắc anh về được. Có điều anh không chắc chắn là lúc nào."
"Vậy, giờ em phải làm gì?"
"Chắc chị ấy cũng đã ra khỏi nhà rồi. Nếu chị ấy đến, em giải thích giúp anh nhé. Nếu chị ấy bảo hôm khác quay lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gia-rong/1985177/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.