Bé Sho cuối cùng cũng chịu đi ngủ khi đồng hồ đã chỉ hơn 10 giờ tối. Hanae nhẹ nhàng rời giường, chỉnh lại mép chăn cho con trai. Thằng bé ngủ yên, dang hai tay lên trời như tư thế chúc mừng. Càng ngắm gương mặt con trai mình, Hanae càng hiểu thằng bé thật sự giống người đàn ông đó. Đôi mắt hai mí, cánh mũi nhỏ, thêm vào mái tóc hơi xoăn, thằng bé không có một điểm nào giống Hanae hay Fumiya.
Cô từng nghĩ, giá mà ít nhất thằng bé giống mình, nếu vậy cũng không có người để ý chuyện nó không giống ba nó. Bởi vì thằng bé không giống cả mẹ nên người ta mới bắt đầu nghi ngờ.
Hanae nhẹ nhàng bước từng bước xuống cầu thang. Từ khe hở của cánh cửa khép hờ, cô thấy đèn phòng khách vẫn sáng. Cô đẩy cánh cửa ra, thấy Fumiya đang ngồi trên bàn làm việc tay cầm một chiếc bút mực, trên mặt bàn là giấy viết thư.
"Anh viết thư cho ai à?"
"Ừ," anh đáp, đặt cây bút xuống mặt bàn. "Anh định viết thư cho gia đình chị Hamaoka."
Hanae như ngừng thở trong giây lát, cô hoàn toàn không nghĩ đến việc này.
"... anh định viết thư gì?"
"Đương nhiên là thư xin lỗi rồi. Dù anh nghĩ gia đình họ cũng không thấy thoải mái gì khi nhận được lá thư này, nhưng chúng ta cũng không thể không làm gì được." Fumiya cầm tờ giấy viết thư lên, đưa cho Hanae. "Em xem giúp anh."
"Em đọc cũng được à?"
"Đương nhiên. Anh đề tên người viết là anh và em mà."
Hanae ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gia-rong/1985105/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.