Ông giơ tay gãi gãi đầu, trên mặt tràn ngập sự vui sướng, giống như trúng phải miếng bánh lớn, tay chân còn có chút luống cuống nhất thời không biết nên nói cái gì.
"Được rồi, cứ như vậy đi ạ. Cha ơi, cha đi tắm đi, con cũng đi ngủ đây". — Lâm Bối Bối làm bộ như không nhìn thấy biểu cảm ngốc nghếch của ông, chỉ thúc giục nói.
"Được rồi, được rồi. Nhân tiện thì ngày mai mấy giờ chúng ta đi? Cha nên mặc cái gì? Cha sẽ nói gì khi tới đó? Cha không biết thầy cô con thì phải làm sao bây giờ...". — Lâm Dũng vừa nghĩ đến ngày mai thì đã khẩn trương, sợ mình vấp phải lỗi sai nào sẽ làm con gái mất mặt.
Nếu bây giờ không trễ như này thì tốt rồi, ông có thể đi hỏi em gái một chút, sẽ biết được trước kia con bé với Bối Bối tham gia họp phụ huynh là như thế nào.
"Cha ơi, cha không cần phải lo lắng như vậy, bình thường mặc quần áo gì thì mai chúng ta mặc quần áo đó, không cần sợ phạm phải lỗi, ngày mai cha đi theo con là được".
"Ừm, Bối Bối à con mau đi ngủ đi, bây giờ muộn quá rồi".
Thẳng đến khi cửa phòng đóng lại Lâm Dũng vẫn đứng tại chỗ mà không đi tắm, trong đầu còn nhớ lại chuyện vừa rồi con gái bảo mình đi họp phụ huynh.
Con gái bảo ông đi họp phụ huynh, hehe.
Trên mặt Lâm Dũng lại nở một nụ cười ngây ngô.
Một hồi lâu sau ông mới đi tắm, tắm xong ông lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gia-muoi-tu-khuyet-diem-bac/2329427/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.