Thanh Hoa nhìn trợn tròn mắt, nào ngờ Điền Chân trông như một a tỷ nông thôn bình thường, công phu quyền cước vậy mà lợi hại như vậy, vừa rồi đánh sáu người, con mắt cũng không nhìn thấy rõ đã thấy người ngã một đống.
Bị đánh ngã cũng không bị thương, chưa đầy một phút đã bò dậy, mấy người xếp hàng thật lâu, nhìn thấy khô dầu tới dây vậy mà bay đi mất nên không cam lòng, nhưng Điền Chân liếc nhìn, đáy mắt mang cỗ sát khí doạ người, sáu người không dám la lối nữa, tiện nghi cho mấy người xếp hàng đẩy hàng lên.
Thanh Hoa thấy cô ứng phó tốt liền trực tiếp đi mấy cửa hàng khác, quả nhiên không đến bao lâu, Điền Chân đã đẩy sạp hàng về, cô cũng không cần dừng chân, Thanh Hoa liền cùng cô sánh vai đi đến Đại Hà
Nhìn Điền Chân thuần thục đẩy sạp hàng lên thuyền, Thanh Hoa ở một bên chậc chậc lên tiếng " Không nghĩ Điền gia a tỷ đúng là có thân thủ, ta vẫn không nhìn ra, thật sự là thất kính thất kính" Nàng học giang hồ nhân sĩ chắp tay thở dài, hướng Điền Chân nửa thật nửa giả làm nghi thức xã giao.
Điền Chân bị nàng làm như thế mà cười trả lời " Tiểu nữ tử không cần đa lễ" Nói xong cô cũng ổn định xong sạp hàng trên thuyền, liền hướng Thanh Hoa vươn tay, đem người nhẹ nhàng linh hoạt đỡ lên thuyền.
Thanh Hoa đã sớm quen để Điền Chân đỡ nàng lên thuyền, thuyền này lơ lửng lắc lư trên nước, nàng cũng không muốn té xuống nước, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gia-muoi-tu-khuyet-diem-bac/2329387/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.