Lúc này Ngôn đại nương tử vẫn như cũ mặc áo bào trắng, cô chậm rãi đi đến một cửa hàng có cửa làm bằng trúc, bên trong là viện hộ đã được quét tước sạch sẽ, lại đi tiếp thì ra là một học đường nho nhỏ.
Trong học đường là mấy hài tử choai choai, lớn nhất cũng tầm mười lăm tuổi, nhỏ nhất mười tuổi, thấy Ngôn Ngọc liền chạy tới " Tiên sinh tới rồi, đã pha ít trà ngon cho người"
Ngôn Ngọc gật đầu, gần đây có tầm mười đứa bé đều là môn sinh của cô, là con cái của quý hộ trong thành đưa tới học, Ngôn Ngọc trước kia coi thường quan chức, đến Cửu Hồng Thành tự nhiên có người mang tới một dĩa vàng bạc lớn cầu cô học chữ.
Mấy hài tử kia đều được giáo dưỡng kỹ lưỡng trong nhà, nhắc mãi trách nhiệm của một đại nương tử, bọn nhỏ đều rất nghe lời, biết Ngôn đại nương tử yêu thích yên tĩnh cũng không dám thường xuyên chạy nhảy.
Nhưng hài tử cũng là con nít, lúc này hài tử nhỏ nhất học đường từ sau đám môn sinh chạy tới, không nghĩ ngừng đôi chân nhỏ, đầu tròn vo đụng vào trong ngực Ngôn Ngọc.
Những đứa trẻ khác hít một hơi, Ngôn Ngọc ngược lại bất động mà đỡ được đứa bé kia, đem người vịn lại vững vàng mới nói " Phạt viết Thanh Nguyệt tập ba lần"
Tiểu hài tử lập tức đau khổ, bị phạt viết văn chương cao siêu, đành phải ủ rũ cúi đầu nghe lời.
Mấy hài tử lớn tuổi khác liền đi bên cạnh người bé, không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-gia-muoi-tu-khuyet-diem-bac/2329383/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.