Mùa hè vẫn còn vương nhưng đêm nay đặc biệt mang theo hơi thở nóng hơn bình thường, trái ngược với sự náo nhiệt ban ngày, ký túc xá chỉ còn được lát đát vài ánh đèn bàn học tô điểm.
“Chị gái xinh đẹp ơi, ngại quá lúc nãy chúng em đi mua bàn học không may lạc đường nên về muộn, có thể thứ lỗi một lần cho bọn em vào trong không ạ?” Lê Thu Thủy cùng Thu Minh dắt chiếc xe đạp đi ra từ góc tường, sụt sịt nói.
Cô gái trước mặt chỉ đáp bừa: “Không được, hai em tên gì?”
Trường học này có cần nghiêm khắc như vậy không cơ chứ!?
Thu Thủy chợt mở to mắt, lập tức đổi giọng nài nỉ thêm ba phần, nói nhỏ: “Chị gái, bỏ qua cho chúng em một lần đi, thật sự là bị lạc đường khi đi mua dụng cụ học tập mà.”
Nói rồi cô chỉ vào chiếc bàn Thu Minh đang ôm giữa ngực dù vốn dĩ mọi người đều thấy được.
“Trường học có luật của trường học, nếu ai cũng đi sớm vào muộn thì không cần bọn tôi phải đứng ở đây canh trực rồi.” Chị ấy có đuôi mắt hơi xếch lên cùng đôi môi mỏng hồng hào, dàn da như đang tỏa sáng giữa trời đêm. Rất đẹp nhưng lại lạnh lùng…
Chưa để Thu Thủy đáp lời, chị lại tiếp tục hé môi: “Đó là khi em gặp những được khác thuộc ban kỉ luật, lần này tha cho hai đứa, không có lần sau.”
“Cảm ơn chị!!!”
Nghe vậy Thu Thủy liền túm lấy cô, vừa đi vào trong vừa quay người về phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duy-giup-to-bay-len/3620390/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.