Tại Hóa Long điện, các tu sĩ đều đang cố gắng tu luyện, chuyện Vương Mãnh đã sớm bị quên lãng, sinh sinh tử tử quá thường gặp, hơn nữa bọn hắn cũng hiểu được không thể để cho đồ bỏ đi lãng phí tài nguyên quý giá, tiết kiệm để cho bọn hắn dùng a....
Từ khi Vương Mãnh đi, Minh Nhân lộ ra vẻ lạnh lùng, đây cũng không phải cừu hận hoặc là cái gì, mà là một sự hững hờ đối với thế sự.
Vương Mãnh. . . Quan hệ với hắn rất đặc biệt, phải . .. là một địch nhân, đối thủ đặc biệt.
Minh Nhân vẫn kỳ vọng cao ở Vương Mãnh, hắn hy vọng có một ngày cùng Vương Mãnh lên một sân khấu lớn, nơi để cho tất mọi người phải ngưỡng mộ. Lúc đó, sẽ cùng Vương Mãnh chiến đấu oanh oanh liệt liệt, đây là lần duy nhất trong đời Minh Nhân lạnh lùng muốn nóng lên.
Người càng thích cười, thì nội tâm càng bình tĩnh. (Ba nhe bỏ mẹ)
Chẳng qua có chút tiếc hận, giờ Vương Mãnh tụt lại phía sau rồi.
Thế giới này cạnh tranh vô cùng thê thảm, chỉ có cường giả là có thể sinh tồn, nào là Đường Uy, Lương Nguyên, Ninh Chí Viễn, cũng đã bị loại bỏ rồi. Lý Thiên Nhất, vô luận trên tình cảm, hay là thực lực, đều không khơi lên hứng thú cho Minh Nhân.
Mã Điềm Nhi, Yên Vũ Nguyệt?
Những mặt hàng này cũng không phải "Đối thủ", không có giá trị.
Mã Điềm Nhi có lẽ còn ôm lấy huyễn tưởng, nhưng Minh Nhân biết rõ, Cực Đạo Minh tuyệt đối sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958813/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.