Chương trước
Chương sau
Minh Nhân hướng về phía số 5, số 7, số 9 gật gật đầu, cười cười trở lại động phủ của mình.

Mà số 5, số 7, số 9 cũng không có rời đi, xem ra như là nhận thức.

“Trước khi các ngươi tới có nhận được tin tức gì không?”

“Không có, một chút tin tức đều không, người này khả năng thuộc về phát hiện ngoài ý muốn, có khả năng môn phái cũng không biết.”

“Ha ha, đến tột cùng là thể chất gì chứ, thật làm cho người hiếu kỳ.”

“Thể chất gì không trọng yếu, có thể thành công rồi nói sau.”

“Số 5, ngươi Khí Hồn tiến triển như thế nào?”

Số 5 nhìn qua thân ảnh Số 2 cùng Số 3 rời đi, có chút lắc đầu, “Ta không có tu Khí Hồn.”

Số 7 cùng số 9 đều là sững sờ, “Ngươi muốn được ăn cả ngã về không?”

Số 5 mỉm cười, “ Không thành công thì thành nhân.”

Nói xong gật gật đầu, trở lại động phủ của mình.

Người có được tượng thánh thể chất, nếu là chuyên tâm tu Khí Hồn, xác xuất thành công rất cao, nhưng như vậy hiển nhiên muốn phân thần, đây cũng là vừa lợi vừa hại.

Mã Điềm Nhi tu luyện rất chân thành, cơ hội như vậy đối với nàng mà nói rất khó có được. Hóa long trì số 36, Điềm Nhi không nghĩ tới chuyện tượng thánh, mà là chuyên chú tu luyện khí hồn, nàng có cảm giác, muốn tu luyện ra một mệnh khí có thể giúp mọi người chữa trị hết toàn bộ.

Đây là khát vọng trong thời gian dài của Mã Điềm Nhi, hơn nữa cũng phù hợp với mộc hệ thể chất của nàng, tuy rằng không thể xem như tuyệt hảo, nhưng vô luận tại thánh đường hay là tu chân học viện, Điềm Nhi đều chưa từng lười biếng qua, mỗi lần đối mặt tu luyện, tâm tình của nàng đều là tốt nhất.

Bên trong mệnh hải của Mã Điềm Nhi, một hư ảnh đang tại dần dần hình thành, nàng không có cân nhắc chính mình, cái này trong tu sĩ thế giới là chuyện bất khả tư nghị rồi. Nhưng Mã Điềm Nhi đã làm được, đây đại khái là loại hình chỉ nghĩ cho người khác, thế giới to lớn, cũng có thể sinh ra tài hoa tuyệt thế.

Xem bộ dạng của Khí Hồn dường như là một đóa hoa sen, Khí Hồn hình thể cùng lúc quyết định bởi bản thể, cùng lúc quyết định bởi thiên địa pháp tắc.

Chiếu theo xu thế này mà xuống dưới, Mã Điềm Nhi đạt được Khí Hồn cơ hội tương đối lớn, mà ở chỗ này, mệnh ngân của nàng cũng tăng tốc rất nhiều.

Thời điểm ở tu chân học viện, nàng cũng là khống chế được tầng thứ mệnh ngân mà tu hành, rèn luyện pháp thuật của chính mình, mà bây giờ bắt đầu thả chạy nước rút lúc, phía trước đều rất thông thuận, đối với nàng mà nói cũng là sau bốn mươi tầng mới gặp được vấn đề.

Đương nhiên bi thúc Vương chân nhân là một chuyện khác, bế quan tu luyện hơn một tháng rồi, hóa long trì hiệu quả càng ngày càng kém, vậy đại khái chính là Ngũ Hành thể chất bi ai mà, lúc ngươi tới được chỗ xung yếu tăng lên tầng thứ mệnh ngân thì cửa ải ngày càng khó hơn.

Mà cơ hội này bỏ lỡ hiển nhiên không biết bao giờ mới lại có, vốn Ngũ Hành thể chất là bị bài trừ bên ngoài phế thể, thuộc về cái loại đáng tiếc nhất, còn là vì đã xảy ra một ít đặc thù biến cố, hắn mới nhận được cơ hội lần này, chỉ có điều nội tình Vương Mãnh người ngoài không rõ ràng lắm mà thôi.

Vương Mãnh đương nhiên không chịu nhận thua, từ khi hắn bắt đầu tu hành đến giờ liền không có gặp được một chuyện nào vừa lòng đẹp ý cả, loại này xem như tiểu tra tấn, nên tích lũy hay là phải tích lũy, đầu tiên là muốn tu thành Khí Hồn, cái này nếu so với tu ra tượng thánh đáng tin cậy hơn nhiều.

Lúc này tại Tinh Quang tu chân học viện.

Đứng trước mặt Lữ Nhạc Thiên là ba tu sĩ đệ tử mạnh nhất học viện.

Nữ hoàng Lăng Phỉ, Long Vương Hoa Kiếm Vũ, Thiên Vương Cơ Như Sơn.

Lăng Phỉ là tu sĩ duy nhất được tu chân học viện bồi dưỡng tu thành tượng thánh, địa vị tự nhiên siêu nhiên.

Hoa Kiếm Vũ cùng Cơ Như Sơn thời điểm tại tiểu viên mãn tu ra mệnh khí, cái này lại để cho Hoa Kiếm Vũ cùng Cơ Như Sơn thấp hơn Lăng Phỉ một đầu.

Long Vương Hoa Kiếm Vũ là một loại điển hình nha, các phương diện đều rất ưu tú, tu ra mệnh khí hắn, tuy rằng còn không phải là thành viên của Tinh Minh, nhưng là bên trong kỷ lục của học viện, xem như được chọn, cũng là một trong những người được Tinh Minh chú ý.

Mấy người đứng đó như một thanh lợi kiếm, tương đương có khí thế.

Cơ Như Sơn thì là tương đối khôi ngô, tu ra mệnh khí hiếm thấy, trong ba người cũng không có chân chính chiến đấu. Lăng Phỉ tu ra tượng thánh, không có tuyệt đối nắm chắc, hai người khác cũng sẽ không dễ dàng đi nếm thử.

Tượng thánh phẩm giai cao hơn mệnh khí, nhưng không có nghĩa là mệnh khí không có cơ hội, khi chiến đấu thành bại còn bởi do rất nhiều nhân tốt khác nữa.

Lăng Phỉ tính tình rất lãnh đạm, nếu là đổi thành Hoa Kiếm Vũ hoặc là Cơ Như Sơn đứng ở vị trí này, chỉ sợ sớm đã nhất thống tu chân học viện.

“Lần này gọi ba người các ngươi tới là có một việc rất trọng yếu.”

Lữ Nhạc Thiên thói quen gõ cái bàn, ba người quan hệ tương đối bình thường, chuẩn xác mà nói, không có cùng xuất hiện. Lăng Phỉ tới vô ảnh đi vô tung, nữ hoàng trận doanh cũng bảo trì trung lập, đơn giản không quản chuyện gì. Hoa Kiếm Vũ cùng Cơ Như Sơn thì tranh giành vị trí thứ hai, chỉ tiếc cũng khó phân sàn sàn nhau.

“Long Hồn tiểu thiên giới Long huyệt dựa theo suy tính, chậm nhất trong một năm, nhất định sẽ mở ra, mỗi trăm năm đều có một lần cơ hội, đến lúc đó các ngươi cũng có thể đi thử thời vận.”

“Long huyệt, ít nhất phải tiểu viên mãn cảnh giới mới có thể ngăn cản được long uy bên trong, viện trưởng đại nhân, ta nghĩ đến lúc đó nhất định sẽ có đến từ khắp nơi cao thủ tiến vào.”

“Ha ha, đúng vậy, ta cũng sẽ tự thân xuất mã, các ngươi chủ yếu là đụng đụng cơ duyên, cho nên gần đây một thời gian ngắn đem tiến độ tu luyện của mình tăng mạnh một chút, chuẩn bị sẵn sàng, không cần phải làm vài việc phân thần khác.”

Long huyệt tại Tinh Minh cũng thuộc về một loại bí cảnh bậc trung, đủ để hấp dẫn Đại viên mãn cao thủ tiến vào. Nếu tra xét căn nguyên Long tộc coi như là một nhánh của yêu tộc, nhưng là Long quả thực là tồn tại cường đại nhất, cường hoành thân thể, đối với pháp thuật hoàn toàn kháng cự, khiến chúng nó trở thành tồn tại bất hủ. Long thân lại càng là toàn thân là bảo, vô luận là đối với tu hành, hay là luyện chế pháp khí đều là loại tốt nhất.

Chỉ tiếc nếu Long còn sống, mặc dù là Đại viên mãn cao thủ cũng muốn chùn bước, nhưng nếu Long đã chết hoặc là sắp chết thì lại là một chuyện khác.

Long tồn tại ở các không gian, nhưng kỳ quái chính là, mỗi khi một đầu Cự Long cảm giác được chính mình tới thời điểm không được, chúng sẽ mang theo bảo tàng của chính mình xuyên việt qua không gian đi vào Long Hồn tiểu thiên giới, tiến vào Long huyệt lẳng lặng chờ chết.

Không có người biết rõ nguyên nhân, có người nói gần Long huyệt có long mạch, cũng có người nói Long Hồn tiểu thiên giới vốn là nơi Long tộc phát nguyên, nguyên nhân không rõ, nhưng mỗi lần Long huyệt mở ra, đều là việc oanh động cả tu chân giới, phàm là môn phái đủ tư cách đều tiến vào thử thời vận.

Nghe nói trước mắt môn phái bài danh Tinh Minh Top 10 đều từ Long trong huyệt tìm được chỗ tốt.

Nhưng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, huống chi là Cự Long, Long huyệt phải là do Cự Long còn sống mở ra, mà lúc này chính là cơ hội của các tu sĩ. Sau khi giết chết được cự long sắp chết này, Long huyệt cũng sẽ không lập tức đóng cửa, Long tộc mang đến bảo tàng cũng không cần nói, tăng thêm bên trong Cự Long hài cốt, chỉ là ngẫm lại cũng làm cho người run rẩy.

Hơn nữa nếu là có thể thôn phệ Long Hồn, thậm chí cũng tìm được Long tộc tượng thánh, cho dù là Đại viên mãn cao thủ cũng khó đè áp được loại dục vọng này.

Càng đi vào sâu bên trong Long huyệt, Long tộc chết đi sẽ càng cường đại, địa vị cũng sẽ càng cao, nhưng Long chết không ngã uy, bên trong long uy hỗn hợp có tử khí tạo thành khủng bố sát thương. Không người nào tiến vào nơi sâu nhất bên trong Long Huyệt. Nhớ năm đó yêu tộc cùng nhân loại vì tranh đoạt Long huyệt cũng là không thiếu được đại chiến, mà những năm nay, sau khi nhân loại nhất thống, tăng thêm Tinh Minh ước thúc, chỉ có môn phái đủ tư cách mới có thể tiến nhập.

Đương nhiên tu chân học viện nhất định là có thể, thậm chí còn có một chút đặc quyền.

Phi thăng một đường, tương đương cần vận khí, không được thiên tài địa bảo, chỉ dựa vào trong đầu buồn bực tu hành, chính là một con đường đau khổ, xa không thể chạm tới mục đích.

Lăng Phỉ ba người đều là có tư cách này, tận mà quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì quá khứ cũng không quá đáng là đánh đánh đấm đấm giả bộ, nhưng có thể được thêm kiến thức cũng là vì về sau làm đệm, nếu là có thể nhặt được chút gì đó, thì càng lý tưởng.

Rời đi phòng viện trưởng, Cơ Như Sơn cùng Hoa Kiếm Vũ còn giúp nhau trêu chọc vài câu, dấu diếm lời nói sắc bén, bình thường, Lăng Phỉ là khẳng định trực tiếp đi.

“Hoa Kiếm Vũ.”

Hoa Kiếm Vũ cùng Cơ Như Sơn đều là sững sờ, ba người chạm trán số lần cũng không ít, nhưng trên cơ bản cũng không trông thấy Lăng Phỉ nói chuyện.

“Lăng đại tiểu thư, có cái gì phân phó?”

Lăng Phỉ vị trí môn phái Hoa Tiên giáo, xếp hạng Tinh Minh thứ sáu, tu ra tượng thánh Lăng Phỉ cũng là hi vọng trong tương lai của Hoa Tiên Kiếm.

“Rời đi thánh đường trận doanh nơi đóng quân.”

Lăng Phỉ thản nhiên nói, Hoa Kiếm Vũ ngẩn người, tuy rằng người của thánh đường trận doanh đã chạy, nhưng là địa phương vẫn còn, đã bị Hoa Kiếm Vũ chiếm, nhưng mà Lăng Phỉ làm sao lại quản chuyện này?

Trên khuôn mặt anh tuấn của Hoa Kiếm Vũ lộ ra dáng tươi cười, “Lăng tiểu thư, chuyện này cùng ngươi không có quan hệ gì nha.”

Lăng Phỉ nhìn nhìn Hoa Kiếm Vũ, “Cái này ngươi không cần biết rõ.”

Hoa Kiếm Vũ ánh mắt hiện lên một tia sát cơ, đến tình trạng này việc hắn không nguyện ý nhất chính là cúi đầu.

“Lăng Phỉ, thánh đường trận doanh chính là con kiến nhỏ, không quan hệ đau khổ, nhưng ta phải đáp ứng ngươi, ngược lại là ta sợ ngươi, ta đã sớm muốn lĩnh giáo ngươi một chút Khổng Tước Minh Vương tượng thánh!”

Hoa Kiếm Vũ toàn thân kiếm khí như cầu vồng, giống như phát khởi thế công với Lăng Phỉ.

Cơ Như Sơn khóe miệng nổi lên nở nụ cười, lập tức kéo ra khoảng cách, “Ta hộ pháp cho hai vị, có thể tận tình đại chiến!”

Lăng Phỉ y nguyên mặt không biểu tình nhìn qua Hoa Kiếm Vũ, “Mời.”

“Sát~~~”

Tiên kiếm trong tay Hoa Kiếm Vũ rồi đột nhiên chỉ hướng Lăng Phỉ, đầy trời kiếm quang, che khuất bầu trời, thẳng hướng Lăng Phỉ.

Tiểu viên mãn ra tay, tùy tâm sở dục, nhưng mượn được thiên địa xu thế.

Lăng Phỉ vung tay lên, nguyên lực oanh ra, đầy trời kiếm khí lập tức bị lay động.

“Hoa tiểu hoa, lấy mệnh khí của ngươi ra đi, chẳng lẻ lại ngươi cho rằng dựa vào những tiểu hoa chiêu này có thể làm cho Lăng đại tiểu thư chúng ta xuất động tượng thánh sao?”

“Ngươi câm miệng cho ta!” Hoa Kiếm Vũ trên mặt không ánh sáng, chính mình Hạo Nhiên kiếm khí giống như mây bay bị một cái phủi tay tan biến hết, thực tế bên cạnh còn có Cơ Như Sơn đang đứng.

“Cho ngươi kiến thức Trấn Yêu Tháp của ta!”

Hoa Kiếm Vũ mệnh hải chỗ quang mang chớp qua, một vật lóe kim quang bay ra, một tòa tương đương bỏ túi tinh sảo tiểu tháp.

Hoa Kiếm Vũ lộ ra vô cùng tự tin, đột nhiên ném Trấn Yêu tháp ra, Trấn Yêu tháp đón gió biến lớn, lập tức trở thành bảo tháp khổng lồ cao mấy chục mét hào quang chiếu rọi, không gian đột nhiên nhộn nhạo một loại thanh âm kỳ lại, đây là thánh âm, nhưng có thể xua tan yêu tà.

Trấn Yêu tháp trấn áp thẳng tới Lăng Phỉ.

Ầm...

Trực tiếp trấn áp Lăng Phỉ.

Dám chiến đấu ở nơi cách gần viện trưởng lâu như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có ba người này mới có lá gan này.

Cơ Như Sơn một bên nhìn xem không chớp mắt, Hoa Kiếm Vũ Trấn Yêu tháp, có thể tu ra mệnh khí hình tháp, tuyệt đối là người nổi bật, có chứa thánh âm trấn hồn tên mệnh khí, quả nhiên là không tệ, chỉ là dễ dàng có thể trấn áp Lăng Phỉ dễ dàng như vậy sao, đây cũng quá...

Đã nhiều năm như vậy, Cơ Như Sơn cùng Hoa Kiếm Vũ thủy chung không có dũng khí khiêu chiến Lăng Phỉ, chẳng lẽ là cái chê cười sao?

Bỗng nhiên, Cơ Như Sơn có chút hối hận vì đã đưa cơ hội này tặng cho Hoa Kiếm Vũ. ử dụng thế công đáng thương là kéo góc áo, như vậy Vương Mãnh rất bất đắc dĩ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.