Vương Mãnh nhún nhún vai, “Ha ha, ta cũng không cao thượng như ngươi nói, ta muốn cũng giống như đám người Lý Thiên Nhất vậy, chúng ta chỉ là chiến đấu gì tín niệm của mình thôi. Bên trong thánh đường cũng có đủ loại vấn đề, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng tơus chúng ta, càng sẽ không hận đời, quan trọng nhất là, chúng ta cứ vui vẻ mà chiến thôi!”
“Vui vẻ mà chiến?” Tề Phi Vũ sững sờ, không nhịn được mà ngửa mặt lên trời cười to.
“Ngươi quả thực rất đặc biệt, vì muốn tạo ra ngày hôm nay vậy mà dám chủ động khiêu khích ta, ngươi, hoàn toàn khác với phong cách Thánh Đường các ngươi, càng giống tà tu hơn, hoặc là ma tu chúng ta, vì ý niệm của mình mà chiến, rất tốt, ta sẽ cho ngươi lưu cái chết toàn thây!”
Vương Mãnh bất đắc dĩ lắc đầu, “Ta cũng không thể đảm bảo ngươi chết được toàn thây!”
Tề Phi Vũ khóe miệng lộ ra một nụ cười lãnh khốc vui vẻ, từ phương diện chiến đấu mà nói, đây là một đối thủ rất thú vị.
Trường kiếm bay lên, niệm động kiếm quyết, Tề Phi Vũ trường kiếm chém ra, từng đạo kiếm khí theo gió vượt sóng, mang theo bọt nước chém về phía Vương Mãnh.
Trước mắt Vương Mãnh là một mảnh trắng xóa, lập tức bị dìm ngập bên trong sóng cồn.
Sau khi bọt nước yên tĩnh trở lại, Tề Phi Vũ ngược lại sửng sốt, vốn tưởng rằng tiểu tử này phải dũng mãnh xông lên, nhất định là liều mạng sống chết với mình, kết quả vậy mà... chạy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958736/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.