Qua Mãng đánh tan hai đường vòng cung kiếm khí, nhưng không có thừa cơ truy kích, mà là hung hăng mà nện vào lồng ngực của mình, tay trái chỉ vào Vương Mãnh: “Ta, Qua Mãng, muốn xem bản lĩnh thật sự của ngươi!”
Hai đường vòng cung kiếm khí bị đánh tan, Vương Mãnh cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng mà nhìn qua ánh mắt tràn ngập khát vọng ý chí chiến đấu của Qua Mãng, Vương Mãnh bỗng nhiên nở nụ cười.
Hắn vẫn nhớ rõ Trương Tiểu Giang đã hỏi hắn, vì cái gì mà ưa thích đánh nhau như vậy?
Kỳ thật, lúc trước Vương Mãnh chỉ là cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán, chỉ có thời điểm chiến đấu mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của mình.
Người có can đảm, còn sống chính là vì chiến đấu.
Bên trong đấu pháp đài, chân nhân dường như là nở nụ cười, trường kiếm bình thường trong tay chỉ xéo xuống mặt đất, bỗng nhiên kiếm quang nhoáng một cái.
Hai đạo kiếm khí một trái một phải mà oanh ra.
... Hai đạo hai đường vòng cung kiếm khí!
... Đạo thứ ba... Đạo thứ tư...
Đổ mồ hôi nha, cái này cũng được sao?
Người này chẳng lẻ muốn dùng đường vòng cung đến chết sao?
Phán đoán một đạo hai đường vòng cung kiếm khí vẫn có người có thể làm được, nhưng hai đạo thì sao đây?
Qua Mãng Hổ Nha Kiếm đang run rẩy, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn, chính là như vậy, vĩnh viễn không có điểm mấu chốt, không có điểm cuối cùng!
Hổ Nha đang gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958731/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.