“Vương Mãnh, dạo này như thế nào, phải cố gắng lên nha, rảnh thì liên lạc nhiều một chút, ngươi đừng một người buồn bực, đôi khi giao lưu trao đổi nhiều ngược lại đối với tu hành lại có trợ giúp.”
Minh Nhân bộ dạng cũng không có gì biến hóa, đại khái chính là tâm tính tốt, vô luận đến địa phương nào đều có thể thích ứng trong mọi tình cảnh.
Lúc còn tại Thánh Đường thực không biết là mình có cái gì, mọi người mỗi ngày cùng lăn lộn một chỗ, lúc nào cũng có thể nhìn thấy nhau. Nhwung mà sau khi rời đi lại phát hiện ra cô đơn thật chán, thật muốn gặp đám người Trương mập mạp, cũng không biết người này có chăm chỉ tu hành hay không nữa.
Năng lực thích ứng cũng là một hạng năng lực rất mạnh, Vương Mãnh cái gì cũng không để ý, cái gì cũng dám khiêu chiến, mà Minh Nhân cũng là cái loại cái gì cũng không để ý, hắn có thể bình tĩnh đối đãi với hoàn cảnh mới, tìm được phương pháp giải quyết theo cách của bản thân mình.
Vương chân nhân nhìn thấy tin nhắn của mọi người, tâm tình cảm thấy tốt hơn, cho dù là Minh Nhân, Ninh Chí Viễn đều lưu lại tin tức cho hắn, trình độ pháp thuật dù có khác biệt, thực so với tín sứ thì thuận tiện hơn nhiều lắm, món đồ chơi như tinh hoàn này có thể phổ cập ở Thánh Đường thì tốt biết mấy.
Vương Mãnh đè nén tưởng niệm xuống, tiến vào không gian chiến đấu, hắn đối với chính mình rất có lòng tin, nhưng cái hố to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958708/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.