Nguyên lực đột nhiên co rút lại giống như không gian muốn sụp đổ vậy. Ninh Chí Viễn ngưng trọng nhìn thoáng qua Vương Mãnh ở xa xa, nếu vừa rồi trong lòng mù quang tiếp một kiếm này hẳn phải chịu thiệt thòi rất lớn.
Nhưng hiện giờ.
Sát~~
Ninh Chí Viễn đã bốc hỏa rồi, hắn không muốn chơi tiếp nữa, xả thân kiếm phát ra kiếm quang, nguyên lực hùng hậu phóng đại mấy chục lần trên thân kiếm, một kiếm chặt thẳng về phía Vương Mãnh.
Rầm.
Vương Mãnh vừa mới xuất ra được ngũ hành kiếm chỉ có thể phòng ngự, cả người bị đánh ra hơn chục trượng, chưa kịp yên ổn đã bị Ninh Chí Viễn công kích tới.
Rầm rầm rầm.
Kỹ xảo phòng ngự cũng không có nhược điểm gì, vậy dùng sức mạnh cứng rắn công phá đi.
Ninh Chí Viễn xả thân kiếm mở rộng, từng bước ép sát, Vương Mãnh hoàn toàn không rảnh mà phản kích bất luận cái gì.
Đệ tử Đạo Quang Đường nhìn xem mà nhiệt huyết sôi trào, những tiếng trầm trồ khen ngợi vang lên, hướng về phía Lôi Quang Đường mà giơ nắm tay thị uy.
Rầm.
Lại một kích nặng nề, tay của Vương Mãnh rung lên, Ninh Chí Viễn đá mạnh một cước ra ngoài hất tung Vương Mãnh lên trên không trung. Một đạo kiếm khí lập tức đánh úp lại, xẹt qua ngực Vương Mãnh.
Vương Mãnh ngã vật xuống đất, toàn thân đều là máu, Ninh Chí Viễn kiếm chỉ mặt đất khóe miệng lộ ra nụ cười chiến thắng.
Nhưng dáng cười cười của hắn không duy trì được bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-duong/2958665/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.